VietChristian
VietChristian
tinlanh.net

Trang Chủ | Mục Lục | Ê-xơ-tê | Gióp 23 | Gióp 24 | Gióp 25 | Thi-thiên

Gióp 24:13-29:13

13 Cũng có kẻ khác thù nghịch với ánh sáng; Không biết đạo của ánh sáng, Và chẳng đi trong con đường nó. 14 Vừa rạng ngày kẻ giết người chổi dậy, Giết kẻ nghèo khổ và túng cùng; Còn ban đêm nó như kẻ trộm. 15 Mắt kẻ hành dâm cũng trông ngóng khi chập tối, Mà nói rằng: "Chẳng một mắt ai sẽ thấy tôi", Và nó che kín mặt mình. 16 Đang đêm tối tăm chúng nó khoét nhà, Ban ngày lại rút ẩn mất; Chúng nó chẳng biết ánh sáng. 17 Buổi sáng vốn là bóng chết cho chúng nó thay thảy, Vì chúng nó biết sự kinh hãi về bóng sự chết, 18 Chúng nó qua chong chóng như vật nhẹ trôi nơi mặt nước; Phần nghiệp họ bị rủa sả tại trên đất; Chẳng còn trở về lối vườn nho nữa. 19 Sự khô hạn và sự nắng tiêu tan nước tuyết đi; âm phủ cũng làm như vậy cho những kẻ có tội. 20 Lòng mẹ sẽ quên chúng nó đi; Các sâu bọ ăn ngon chúng nó; Người ta không còn nhớ họ nữa; Và sự gian ác sẽ bị bẻ gẫy ra như cây cối. 21 Chúng nó cướp giựt người đàn bà son sẻ, không sanh con, Chẳng làm điều lành cho người góa bụa. 22 Song Đức Chúa Trời lấy quyền năng Ngài mà bảo toàn người thế lực; Ngài đỡ lên kẻ hết trông được bảo tồn mạng sống mình. 23 Đức Chúa Trời ban cho chúng sự vững vàng, chúng nương cậy nơi sự ấy; Nhưng con mắt Ngài coi chừng đường lối của chúng. 24 Chúng được cao trọng; đoạn một ít lâu, chẳng còn nữa. Chúng ngã xuống, bị cất đem đi như mọi người khác; Họ bị cắt như ngọn gié lúa vậy. 25 Nếu điều đó chẳng vậy, ai bắt lẽ tôi nói dối, Và diệt lời giảng luận tôi ra hư không?

25 BẢN DỊCH | NGHE | | TÀI LIỆU

1 Binh-đát, người Su-a, bèn đáp rằng: 2 Quyền quản trị và sự sợ hãi thuộc về Chúa: Ngài khiến hòa bình trong các nơi cao của ngài. 3 Ai cai được số của đạo binh Chúa? Có ai mà ánh sáng Ngài không chói đến sao? 4 Làm sao loài người được công bình trước mặt Đức chúa Trời? Kẻ nào bị người nữ sanh ra, sao cho là trong sạch được? 5 Kìa, mặt trăng không chiếu sáng, Các ngôi sao chẳng tinh sạch tại trước mặt Ngài thay: 6 Phương chi loài người vốn giống như con sâu, Và con cái loài người giống như một con giòi bọ!

26 BẢN DỊCH | NGHE | | TÀI LIỆU

1 Gióp cất tiếng đáp rằng: 2 Ngươi đã phù trợ kẻ không quyền dường nào! Tiếp cứu cánh tay chẳng sức lực, 3 Khuyên luận kẻ vô tri, Và tỏ biết bao sự khôn sáng chân thật! 4 Người đã giảng luận cho ai? Linh hồn của ai bởi ngươi mà ra? 5 Kẻ qua đời run rảy Dưới nước lớn, và muôn vật ở đó cũng vậy. 6 Âm phủ bày lộ ra trước mặt Đức Chúa Trời, Và vực sâu không màn che khuất, 7 Chúa trải bắc cực ra trên vùng trống, Treo trái đất trong khoảng không không. 8 Ngài ém nước trong các áng mây Ngài, Mà áng mây không bứt ra vì nước ấy. 9 Ngài che khuất bề mặt của ngai Ngài, Và trải mây Ngài ở trên nó. 10 Ngài đã vẽ một vòng tròn trên mặt nước, Cho đến nơi giới cực của ánh sáng và tối tăm giáp nhau. 11 Những trụ của các từng trời rúng động, Và sững sờ khi Đức Chúa Trời hăm dọa. 12 Ngài lấy quyền năng mình mà khiến biển dậy lên, Và nhờ sự khôn ngoan mình mà đánh vỡ Ra-háp. 13 Thần Chúa điểm trang các từng trời; Tay Chúa đấm lũng rắn thoảng qua lẹ. 14 Kìa, ấy chỉ là biên giới của các đường lối Ngài; Ta được nghe tiếng nói về Chúa xầm xì nhỏ thay! Nhưng ai hiểu rõ tiếng sấm của quyền năng Ngài?

27 BẢN DỊCH | NGHE | | TÀI LIỆU

1 Gióp tiếp nói lẽ luận cao mình, mà rằng: 2 Đức Chúa Trời đã đoạt lấy lý tôi, Đấng Toàn năng khiến linh hồn tôi bị cay đắng, Tôi chỉ sanh mạng của Ngài mà thề rằng: 3 Hễ hơi thở tôi còn ở mình tôi, Và sanh khí của Đức Chúa Trời còn trong lỗ mũi tôi, 4 Quả hẳn môi tôi sẽ chẳng nói sự gian ác, Lưỡi tôi cũng không giảng ra điều giả dối. 5 Khi tôi đoán xét, không thể nào cho các bạn là phải! Cho đến kỳ chết, tôi chẳng hề thôi quả quyết rằng tôi trọn vẹn. 6 Tôi giữ chặt sự công bình mình, không rời bỏ nó; Trọn đời tôi, lòng tôi sẽ chẳng cáo trách tôi. 7 Ước gì cừu địch tôi bị xử như kẻ ác, Và kẻ dấy lên nghịch cùng tôi bị cầm như kẻ trái lẽ công bình. 8 Dẫu kẻ ác được tài sản, Đức Chúa Trời cất lấy linh hồn nó đi; Vậy, sự trông cậy kẻ ác là gì? 9 Khi sự hoạn nạn xảy đến cùng hắn, Đức Chúa Trời há sẽ nghe tiếng của hắn sao? 10 Có phải hắn sẽ tìm được sự vui sướng mình nơi Đấng Toàn năng, Và thường thường cầu khẩn Đức Chúa trời sao? 11 Tôi sẽ chỉ dạy cho các bạn việc tay Đức Chúa Trời làm, Không giấu các bạn ý của Đấng Toàn năng. 12 Nầy, chính các bạn đã thấy điều đó, Vậy, nhân sao còn có những tư tưởng hư không kia? 13 Này là phần mà Đức Chúa Trời định cho kẻ ác, Và cơ nghiệp của kẻ cường bạo nhận lãnh từ Đấng Toàn năng: 14 Nếu con cái hắn thêm nhiều, ấy để cho gươm giết; Còn dòng dõi hắn ắt không ăn cho no nê được. 15 Kẻ còn sống sót lại của hắn bị sự chết vùi dập, Và người góa bụa hắn sẽ không than khóc. 16 Dẫu hắn có thâu góp bạc tiền như cát bụi, Sắm sửa quần áo nhiều như bùn; 17 Thật hắn sắm sửa, song rồi ra người công bình sẽ mặc lấy, Còn bạc, kẻ vô tội sẽ chia nhau. 18 Người cất nhà mình như ổ sâu trùng, Như chòi mà người giữ vườn nho thường cất. 19 Hắn nằm xuống giàu có, song sẽ chẳng được liệm; Nó mở con mắt ra, bèn chẳng còn nữa. 20 Sự kinh khiếp thình lình áp vào hắn như thể nước lụt; Bão tố đoạt lấy hắn trong lúc ban đêm. 21 Gió đông đem hắn đi, bèn biệt mất; Một luồng dông lớn rứt hắn đi khỏi chổ hắn. 22 Đức Chúa Trời giáng tai vạ trên mình hắn, chẳng thương xót lấy; Hắn rất muốn chạy trốn khỏi tay Ngài. 23 Người ta sẽ vỗ tay mừng về việc hắn; Và hút gió đuổi hắn khỏi chỗ ở của hắn.

28 BẢN DỊCH | NGHE | | TÀI LIỆU

1 Bạc có mỏ để người ta đào lấy nó, Và vàng có nơi người ta luyện nó. 2 Sắt từ nơi đất lấy ra, Đá đúc chảy ra mà lấy được đồng. 3 Loài người làm tan tăm tối, Dò xét đến cùng tột, Hòn đá ở nơi âm ẩm tối tăm đen kịch. 4 Người ta đào mỏ xa chỗ loài người ở trên thế, Tại trong nơi vắng vẻ không chân người đi đến; Chúng bị treo và đòng đưa xa cách loài người, 5 Đất sanh ra lương thực, Còn ở bên dưới nó dường như bị lửa xao lộn. 6 Các đá nó là chỗ có ngọc bích, Người ta tìm được mạt vàng tại đó. 7 Chim ăn mồi chẳng biết đường lối nầy; Mắt chim ưng không tìm nó ra được; 8 Thú dữ không hề bước trên nó, Sư tử chẳng có đi ngang qua đó. 9 Loài người tra tay trên hòn đá cứng, Đánh đổ các núi từ nơi nền của nó. 10 Người đục hang trong hòn đá, Mắt nó tìm được mọi bửu vật ở trong. 11 Người ngăn nước sông để chẳng rịnh ra; Đem ra sáng điều chi ẩn bí. 12 Còn sự khôn ngoan tìm được ở đâu? Tại nơi nào có sự thông sáng? 13 Người ta chẳng biết được giá trị nó; Nó không ở tại trên đất của loài sống. 14 Vực sâu rằng: Nó chẳng có trong tôi, Và biển rằng: Nó không ở cùng tôi. 15 Chẳng dùng vàng ròng đổi lấy nó đặng, Cũng không hề cân bạc mà mua được nó. 16 Người ta không đánh giá nó với vàng Ô-phia, Hoặc với ngọc hồng mã não hay là với ngọc bích. 17 Chẳng sánh nó được với vàng hay là pha lê, Cũng không đổi nó để lấy khí dụng bằng vàng ròng. 18 Còn san hô và thủy tinh, thì chẳng cần nói đến; Giá trị sự khôn ngoan thật cao hơn châu báu. 19 Ngọc sắc vàng Ê-thi-ô-bi nào sánh cùng nó được đâu; Cũng không hề đánh giá nó với vàng ròng. 20 Vậy thì sự khôn ngoan ở đâu đến? Sự thông sáng ở tại nơi nào? 21 Nó vẫn giấu khuất mắt các loài sống. Và tránh ẩn các chim trời. 22 Chốn trầm luân và sự chết nói rằng: Lỗ tai chúng tôi có nghe tiếng đồn về nó. 23 Đức Chúa Trời thông hiểu con đường nó, Và rõ biết chỗ ở của nó. 24 Vì Ngài nhìn thấu tận các đầu thế gian, Và thấy rõ khắp thiên hạ. 25 Khi Ngài định sức nặng cho gió, độ lượng cho các nước, 26 Định luật lệ cho mưa, Và lập đường lối cho chớp và sấm. 27 Bấy giờ Ngài thấy sự khôn ngoan, và bày tỏ nó ra, Ngài lập nó và dò xét nó nữa; 28 Đoạn, phán với loài người rằng: Kính sợ Chúa, ấy là sự khôn ngoan; Tránh khỏi điều ác, ấy là sự thông sáng.

29 BẢN DỊCH | NGHE | | TÀI LIỆU

1 Gióp cứ nói lẽ luận cao mình, mà rằng: 2 Ôi! Ước gì tôi được như buổi trước, Như trong các ngày mà Đức Chúa Trời gìn giữ tôi; 3 Khi ngọn đuốc Chúa soi trên đầu tôi; Và nhờ ánh sáng Ngài, tôi bước qua sự tối tăm. 4 Chớ chi tôi được như lúc còn tráng kiệt, Khi tình thiệt hữu của Đức Chúa Trời còn đoái đến trại tôi; 5 Khi Đấng Toàn năng còn ở cùng tôi, Và các con cái tôi vây quanh tôi; 6 Lúc tôi rửa chân trong sữa, Và hòn đá phun suối dầu ra cho tôi! 7 Khi tôi đi ra đến cửa thành, Sửa soạn chỗ ngồi mình tại phố chợ, 8 Các gã trai trẻ thấy tôi bèn ẩn đi, Và các người già cả đều chổi dậy và đứng; 9 Những quan trưởng kiêng nói, Và lấy tay bụm miệng; 10 Tiếng người tước vị nín thinh, Và lưỡi họ dính nơi ổ gà. 11 Khi tai ai nghe tôi, bèn xưng tôi có phước, Mắt ai thấy tôi, bèn làm chứng cho tôi. 12 Ấy vì tôi giải cứu kẻ khốn cùng kêu cầu, Và kẻ mồ côi không ai giúp đỡ. 13 Kẻ gần chết chúc phước cho tôi, Và tôi làm cho lòng người góa bụa nức nở vui mừng.

@ KinhThanh.app

Gửi Tin Nhắn