Trang Chủ :: Chia Sẻ

Ngày 6

Vị Vua Bất Tuân

I Các Vua 20:26-34

“Tiên tri bèn nói rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Bởi vì ngươi để thoát khỏi tay ngươi kẻ ta đã định đáng tận diệt, vậy nên, mạng sống ngươi sẽ thế cho mạng sống nó, và dân sự ngươi thế cho dân sự nó” (I Các Vua 20:42).

Câu hỏi suy ngẫm: Vua Bên-Ha-đát và quân đội Sy-ri rơi vào tình thế nào? Họ đã làm gì để cứu vua và kết quả ra sao? Tại sao Vua A-háp lại bị Đức Chúa Trời đoán phạt (câu 42-43)? Câu chuyện này cảnh cáo bạn điều gì?

Đế quốc Sy-ri của Vua Bên-Ha-đát và vương quốc Ít-ra-ên của Vua A-háp luôn xung đột nhau. Quân Sy-ri đã bại trận lần thứ nhất nhờ Đức Chúa Trời đứng về phía Ít-ra-ên (I Các Vua 20:10-22). Một năm sau, Vua Bên-Ha-đát kéo quân tiến đánh lần thứ hai, Vua A-háp lại được Đức Chúa Trời ban chiến thắng. Vua Bên-Ha-đát chạy trốn với tàn quân trong một phòng tại thành A-phéc, đối diện với nguy cơ bị bắt và giết. Trong hoàn cảnh tuyệt vọng đó, họ đã cùng nhau ra đầu hàng. Vua A-háp quyết định tha chết cho Vua Bên-Ha-đát, bày tỏ thiện chí mời vua lên xe với mình và lập hòa ước với nhau trước khi thả Vua Bên-Ha-đát.

Có thể nói, về mặt chính trị và quân sự, quyết định tha chết và lập hòa ước với Vua Bên-Ha-đát là cực kỳ khôn ngoan. Giết Vua Bên-Ha-đát thì Vua A-háp chẳng lợi lộc gì mà còn làm tăng thêm mối thâm thù giữa hai bên, hơn nữa Vua Bên-Ha-đát này chết thì cũng sẽ xuất hiện một vua Sy-ri khác, biết đâu lại hung ác và mạnh hơn Vua Bên Ha-đát. Về chính trị, hòa ước này giúp Vua A-háp lấy lại các thành bị Sy-ri chiếm giữ trước đây. Về kinh tế, đây là cơ hội mở rộng thương mại tại Đa-mách, và nhất là về quân sự, hòa bình sẽ được tái lập tại biên giới phía Bắc để tập trung đối phó với một kẻ thù hung hăng hơn là đế quốc A-si-ri.

Tuy nhiên, Vua A-háp đã phạm phải một sai lầm nghiêm trọng khi tha chết cho Vua Bên-Ha-đát, đó là vua đã chống lại mệnh lệnh Đức Chúa Trời là phải tiêu diệt Vua Bên-Ha-đát, do đó phải nhận án phạt nghiêm khắc của Ngài (câu 42). Vì sao lần này Vua A-háp không vâng lời Đức Chúa Trời? Chỉ có thể có một câu trả lời là sự kiêu ngạo. Sau chiến thắng vang dội, bắt sống vua Sy-ri, được tung hô thì Vua A-háp không còn muốn nghe lời tiên tri nữa, thay vì ăn năn, vua trở nên giận dữ vì lời quở trách của vị tiên tri (câu 43). Lúc này Vua A-háp nghĩ rằng mình là người chiến thắng, là người tài giỏi và khôn ngoan nên đã quên lời dạy của Vua Sa-lô-môn: “Hãy hết lòng tin cậy Đức Giê-hô-va, chớ nương cậy nơi sự thông sáng của con” (Châm-ngôn 3:5).

Câu chuyện này cảnh cáo chúng ta hãy cẩn thận trong cuộc sống, nhất là những lúc thành công, chúng ta rất dễ kiêu ngạo mà quên Lời Chúa dạy, dễ làm theo ý riêng mình mà bất tuân lệnh Chúa. Người khôn ngoan là người luôn phục tùng ý Chúa trên đời sống mình trong mọi hoàn cảnh.

Bạn đang có thái độ nào đối với những điều Chúa muốn bạn thực hiện?

Lạy Chúa, xin tha thứ con vì con thường bất tuân mệnh lệnh Chúa. Xin cho con có tai thiêng liêng để lắng nghe tiếng Chúa, và tâm trí thuận phục để làm trọn ý muốn Ngài.

(c) 2024 svtk.net