Trang Chủ :: Chia Sẻ

Bài 79

TẠI SAO CHÚNG TA TẠ ƠN CHÚA?

Kinh Thánh: Thi thiên 95:1-11

Câu gốc: “Hỡi linh hồn ta, hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va, chớ quên các ân huệ của Ngài. Ấy là Ngài tha thứ các tội ác ngươi, chữa lành mọi bệnh tận ngươi, cứu chuộc mạng sống ngươi khỏi chốn hư nát, Lấy sự nhơn từ và sự thương xót, mà làm mão triều đội cho ngươi. Ngài cho miệng ngươi thoả các vật ngon, tuổi đang thì của ngươi trở lại như của chim phụng hoàng.” (Thi thiên 103:2,4)

Kính thưa quý vị, nhiều nước trên thế giới không có ngày lễ tạ ơn giống như tại Hoa kỳ là Thanksgiving Day. Ngày lễ Tạ ơn Chúa lần lần trở nên mùa buôn bán và tiệc ăn Gà tây. Gọi là Home cooked Thanksgiving meal with their family.

Ngược dòng thời gian, vào ngày 6 tháng 9 năm 1620, 102 người vừa đàn ông, đàn bà, trẻ con cùng vật dụng và gia súc, họ bước lên chiếc tàu Mayflower rời Anh Quốc, vượt Đại Dương hướng về thế giới mới. Họ ra đi để tìm tự do: Tự Do Tôn Giáo (Religious Freedom). Từ đây họ mang một tên gọi mới, những người Hành Hương (Pilgrims).

Chín tuần rưỡi lênh đênh trên biển cả, họ chịu đựng biết bao nhiêu thử thách, sóng gió, bão táp, đói khát, bệnh tật... Hai người đã bỏ mạng trong cuộc hành trình. Ngày thứ hai 13-11-1620, lần đầu tiên họ bước chân xuống đất sau hơn hai tháng dài chen chúc trên chiếc tàu định mệnh Mayflower! Họ vui mừng, lẫn lo sợ

Mùa Đông năm đó quá lạnh, thực phẩm lại thiếu, họ sống trong những ngày vô cùng tuyệt vọng! Tháng 12 có 6 người chết, qua tháng Giêng 8 người, số người chết tăng lên 17 trong tháng Hai và 13 người chết trong thánh Ba. Họ phải chôn những người xấu số này lặng lẽ trong đêm tối, vì sợ thổ dân (Indians) biết được sự yếu đuối của họ mà tấn công chăng!

May mắn thay, không có một xung đột nào đáng kể giữa người da đỏ (Indians) và người hành hương (Pilgrims) như họ dự đoán. Trái lại dân da đỏ rất thân thiện và tận tình giúp đỡ người hành hương trong cuộc sống mới, dạy các trồng tỉa, săn bắn, nấu nướng các thứ hoa quả lạ. . .

Tháng tư họ cùng nhau trồng bắp dưới sự chỉ dẫn của một người da đỏ tên Squanto. Những luống bắp nầy sẽ quyết định sự sống còn của họ trong mùa đông sắp tới.

Họ vui mừng vì mùa Xuân và mùa Hè năm 1621 thật quá tuyệt đẹp! Bắp lên tươi tốt hứa hẹn một vụ mùa no nê như lòng họ mơ ước.

Rồi mùa đông lại về, nhưng bây giờ không còn là một đe dọa nữa. Mùa màng đã gặt hái xong, họ có dư thực phẩm để sống qua những ngày đông giá rét. Cũng không còn sợ lạnh vì đã làm được 11 cái nhà vững chắc đủ chỗ để quây quần sum họp. Họ quyết định tổ chức một Hội Ngày Mùa (Harvest Festival) để tạ ơn Thượng Đế cho họ sống sót qua mùa đông đầu tiên. Đó là lễ Tạ Ơn đầu tiên trên đất Mỹ. Ngày tháng chính thức của "First Thanksgiving" nầy không được chép lại, chỉ biết đầu tháng mười một năm 1621.

Thực phẩm chính trong lễ Tạ Ơn nầy gồm: Bắp, bí đỏ, chim, vịt, ngỗng và gà tây. Họ cũng mời khách là thổ dân da đỏ, tù trưởng Massasoit dẫn 90 dũng sĩ đến dự "party" và cũng đem biếu Thống Đốc của nhóm người hành hương lúc bấy giờ là Bradford năm con nai trong ngày lễ Tạ Ơn đó. Họ ăn uống vui chơi suốt một tuần lễ! Lịch sử của lễ Tạ Ơn của người Mỹ cũng thăng trầm, trôi nổi theo vận nước của họ. Không có một ngày thống nhất định, các tiểu bang thuộc địa đầu tiên không thống nhất được ý kiến chung.

Họ giữ ngày lễ tùy tiện mà họ cho là thích hợp. Khi cuộc cách mạng giành độc lập từ tay người Anh thành công họ mới nghĩ đến một lễ Tạ Ơn chung cho 13 tiểu bang. Tổng Thống đầu tiên của nước Mỹ George Washington kêu gọi dân chúng giữ ngày thứ năm 26 tháng 11 năm 1789 làm ngày lễ Tạ Ơn đầu tiên cho toàn quốc (First National Thanksgiving). Nhưng sau đó lễ tạ ơn cũng không được mọi người công nhận trên một tháng ngày nhất định. Dầu vậy, càng ngày càng có nhiều người đưa ra ý kiến nên có một ngày nhất định, đưa lễ Tạ Ơn thành quốc lễ (National Holiday) và đưa quyền quyết định cho chính phủ Liên-Bang.

Một trong những người có công trong việc thúc đẩy là bà Sarah Josepha Hale, một tác giả vào năm 1837 bà trở thành chủ bút của một tạp chí phụ nữ nổi tiếng có tên "Godey's Lady's Book". Bà đã viết hàng trăm lá thư gởi đi các nghị sĩ Quốc Hội và những người có thế lực lúc bấy giờ để đưa Thanksgiving vào quốc lễ. Trong thời kỳ nội chiến (Civil War) năm 1861, bà viết một tâm thư kêu gọi hai phe buông súng một ngày để giữ lễ Tạ Ơn, nhưng không phe nào chịu nghe cả. Bà thất vọng!

Mãi đến năm 1863, Tổng thống Abraham Lincoln nhận thấy chiến tranh đã đến hồi kết thúc nên chỉ định ngày thứ năm cuối cùng của tháng 11 làm ngày lễ Tạ Ơn cho toàn quốc. Chẳng may ông bị ám sát, Andrew Johnson lên làm Tổng Thống, tiếp tục truyền thống cũ, nhưng đổi lại ngày thứ năm tuần lễ thứ 4 của tháng 11 làm lễ Tạ Ơn. Rồi trong khoảng thời gian từ năm 1939 đến 1941, Tổng Thống Franklin Roosevelt chỉ định ngày thứ năm của tuần lễ thứ ba trong tháng 11 làm lễ Tạ Ơn thay vì thứ năm trong của tuần lễ thứ 4. Nhưng lần nầy Roosevelt bị các nhà thương mại, các đảng viên đảng Cộng Hòa chống đối dữ dội (Roosevelt was a Democrat), cho rằng Tổng Thống đã đi ngược lại truyền thống cũ. Hai năm sau Roosevelt rút lại quyết định và đặt ngày thứ năm tuần lễ thứ 4 của tháng 11 làm ngày lễ Tạ Ơn cho toàn quốc mãi cho đến ngày hôm nay. *(1) (ĐSLT).

Thánh Kinh I Tê-sa-lô-ni-ca 5:16-18 chép: “Hãy vui mừng mãi mãi cầu nguyện không thôi, phàm làm việc gì cũng phải tạ ơn Chúa; vì ý muốn của Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Jesus Christ đối với anh em là như vậy.” Người Úc Châu cũng là người di dân, nhưng không có ngày tạ ơn, do not have a national Thanksgiving day như Hoa kỳ. Chúng ta không có ngày đặc biệt để cầu nguyện xin Chúa ban phước cho đất nước. Nhưng chúng ta qua đây có ngày lễ tạ ơn Thượng Đế như đất nước Hoa kỳ thật là tốt đẹp. Vì vậy, lý do chúng ta phải tạ ơn Chúa là vậy.

I. CHÚNG TA TẠ ƠN VÌ CHÚA BAN CHO CHÚNG TA ÂN ĐIỂN NHƯ KHÔNG! (We should give thanks for the gift of God's Grace).

“Hãy đến hát xướng cho Đức Giê-hô-va, cất tiếng mừng rỡ cho hòn đá về sự cứu rỗi chúng tôi.” “O come let us sing unto the Lord”: Đức Chúa Trời không chỉ cứu rỗi, nhưng Ngài là sự cứu rỗi chúng ta. Sự phước hạnh mà Chúa cho chúng ta qua con của Ngài là Chúa Jesus Christ. Không có gì cao quý hơn khi chúng ta được làm con cái của Ngài. Chúng ta không thể xoá tội lỗi mình phạm, chỉ có ân điển của Đức Chúa Trời qua Chúa Jesus. Chúa Jesus đến để cứu chúng ta. Vì vậy, tác giả Thi thiên 95 nhấn mạnh. “Cất tiếng vui mừng vì Ngài là hòn đá là sự cứu rỗi tôi.” Môi-se từng phán với dân sự Chúa: Trong Xuất 14:13 “Chớ sợ chi, hãy ở đó, rồi ngày nay xem sự giải cứu Đức Giê-hô-va sẽ làm cho các ngươi; vì người Ê-díp-tô mà các ngươi ngó thấy ngày nay, thì chẳng bao giờ ngó thấy nữa.” Xuất 15:2 chép: “Đức Giê-hô-va là sức mạnh và sự ca tụng của tôi: The Lord is my strength and song, and he is become my salvation: He is my God.”

Chúng ta tạ ơn Chúa gì Ngài là sự cứu rỗi, là Hòn Đá. Chúa Jesus là hòn đá sống, Ngài là tảng đá, Ngài là hòn đá của mọi thời đại. Thi thiên 40:2 chép: “Ngài cũng đem tôi lên khỏi hầm gớm ghê, khỏi vũng bùn lấm; Ngài đặt chơn tôi trên hòn đá, và làm cho bước tôi vững bền.” Tác giả Thi thiên nhấn mạnh, không có gì quý giá hơn khi chúng ta được Đức Chúa Trời cứu chuộc và đem chúng ta ra khỏi từ địa vị đáng phải hư mất được trở thành con yêu dấu của Chúa. Được cứu, được tha tội. Vua Đa-vít đã kinh nghiệm ơn cứu rỗi của Chúa, ơn tha thứ của Chúa. Chúng ta cũng vậy. Không có sự vui mừng nào có thể tả hết được lòng ân điển, dịu kỳ của Chúa đối với chúng ta. Ngài yêu chúng ta khi chúng ta là người có tội. Lu-ca 10:20 lời Chúa nói gì: “Dầu vậy, chớ mừng vì quỉ phục các ngươi; nhưng hãy mừng vì tên các ngươi đã ghi tên thiêng đàng.” Sự vui mừng lớn nhất và tạ ơn Chúa là được Chúa cứu và tên mình ghi trên thiên đàng. Điều đó quan trọng, hơn công việc của mình làm. Vì vậy, trong Ê-phê-sô 2:8,9 chép: “Vả, ấy là nhờ ân điển bởi Đức Tin, mà anh em được cứu, đều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình.” Chúa cứu chúng ta không phải chúng ta tài giỏi gì! Nhưng bởi ân sủng của Chúa mà thôi.

II. CHÚNG TA TẠ ƠN VÌ CHÚA LÀ ĐẤNG LỚN LAO VĨ ĐẠI. 95:3 (We should give thanks for the greatness of God).

“Vì Giê-hô-va là Đức Chúa Trời rất lớn, là Vua cao cả trên hết các thần”. “For the Lord is a great God, and a great King above all gods.” Chúa của chúng ta là Đấng vĩ đại He is great in His person. Đây là tin mừng Good News cho tất cả chúng ta. Là Chúa hằng hữu, Đấng đã có, hiện có và còn đến đời đời. Đấng từ thiên đàng được sai đến trần gian. Đấng hôm qua và ngày nay và cho đến đời đời không hề thay đổi. Đấng là Chúa là Đức Chúa Trời cũng đã trở thành người như chúng ta để cứu chuộc chúng ta. Đấng chịu chết trong phần mộ ba ngày và đã sống lại vinh quang. Đấng quyền năng trên sự sống và sự chết, Đấng cầm chìa khoá của âm phủ. Đấng chữa lành mọi bệnh tật, Đấng giải quyết mọi nang đề. Đấng có sự bình an thật cho ai đặc lòng tin nơi Ngài. Trong Khải huyền 1:18 chép: “Là Đấng sống, ta đã chết, kìa nay ta sống đời đời, cầm chìa khoá của sự chết và âm phủ.” I Tê-sa-lô-ni-ca 4:18 “Thế thì, anh em hãy dùng lời đó mà yên ủi nhau.” Hê-bơ-rơ 7:25 “Bởi đó, Ngài có thể cứu toàn vẹn những kẻ nhờ Ngài mà đến gần Đức Chúa Trời, vì Ngài hằng sống để cầu thay cho những kẻ ấy.” Thi thiên 103:2,4 nói gì: “Hỡi linh hồn ta, hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va, chớ quên các ân huệ của Ngài. Ấy là Ngài tha thứ các tội ác ngươi, chữa lành mọi bệnh tận ngươi, cứu chuộc mạng sống ngươi khỏi chốn hư nát, Lấy sự nhơn từ và sự thương xót, mà làm mão triều đội cho ngươi.” Chúa của chúng ta là Đấng tuyệt vời kỳ diệu. Hãy tạ ơn Chúa là Đấng vĩ đại, tuyệt vời luôn luôn giàu ơn, chậm nóng giận và đầy lòng nhơn từ, hay ban thưởng cho những ai yêu mến Ngài. Sẵn sàng tha thứ cho chúng ta khi chúng ta làm sai.

III. CHÚNG TA TẠ ƠN VÌ CHÚA LÀ ĐẤNG TỐT LÀNH. (We should give thanks the goodness of God.) 6

“Hãy đến, cúi xuống mà thờ lạy; khá quỳ gối xuống trước mặt Đức Giê-hô-va, là Đấng Tạo Hoá chúng tôi!”

Ê-sai đã thấy sự vinh quang của Chúa, và ông cuối xuống thờ lạy Ngài. Cuối xuống cảm tạ Ngài. Đức Chúa Trời là Đấng thánh khiết. Chiên con của Đức Chúa Trời. Khi các bác sĩ tìm Chúa, khi gặp được, họ cuối xuống thờ lạy Ngài. Khi các gã chăn chiên hay tin các thiên sứ báo tin lành Chúa sanh ra, họ đến cũng thờ lạy Ngài. Khi Chúa sống lại, các môn đồ như Thô-ma cũng đến thờ lạy Ngài, Lạy Chúa tôi là Đức Chúa Trời tôi. Thơ Phi-líp thì nói: Ai nghe đến danh Đức Chúa Jesus thì mọi đầu gối trên trời bên dưới đất Hãy đều quỳ xuống mà tung hô Chúa Jesus là Chúa là Đức Chúa Trời. Danh Ngài trên hết mọi danh. Bài hát thờ phượng chúng ta đã hát đó. Tôn Vinh Ngợi Ca shouth to the Lord. Nói lên tấm lòng tôn vinh ca ngợi, và chúc tụng thờ lạy danh của Chúa chúng ta. Vinh hiển oai nghi và quyền phép đời đời.

IV. CHÚNG TA TẠ ƠN VÌ CHÚA LÀ ĐẤNG NHƠN TỪ. 95:7 (We should give thanks the graciousness of God).

“Vì Ngài là Đức Chúa Trời của chúng tôi; Chúng tôi là dân của đồng cỏ Ngài, và là chiên của tay Ngài dìu dắt.” Không có sự vui mừng nào hơn khi mỗi chúng ta được làm chiên của Chúa. Hiền lành, đơn sơ. Tại sao Chúa không gọi chúng ta là rắn của Chúa, là sư tử của Chúa, là cọp của Chúa, là chó của Chúa, là heo của Chúa

Mà gọi chúng ta là chiên của Chúa. Chính Ngài là Đấng chăn lớn của chúng ta. Đức Chúa Trời là Đấng dự bị provision. Ngài là Đấng sắm sẵng cho chúng ta, Ngài là Đấng tiếp trợ, là Đấng chuẩn bị, là Đấng biết trước, là Đấng thấu hiểu lòng chúng ta. Thi thiên 34:10 nói gì: “Sư tử tơ bị thiếu kém, và đói, nhưng người nào tìm cầu Đức Giê-hô-va chẳng thiếu của tốt gì.” Ở trong Chúa thì sẽ không thiếu chi của tốt. Đừng tìm kiếm ở thế gian, thế gian không có gì tốt cho đời sống mình. Hê-bơ-rơ 4:16 “Vậy chúng ta hãy vững lòng đến gần ngôi ơn phước, hầu cho được thương xót và tìm được ơn để giúp chúng ta trong thì giờ có cần.” Phao-lô nói với hội thánh Phi-líp 4:19 “Đức Chúa Trời tôi sẽ làm cho đầy đủ mọi sự cần dùng của anh em y theo sự giàu có của Ngài ở nơi vinh hiển trong Đức Chúa Jesus Christ.” Quý vị có kinh nghiệm sự đầy đủ và sự cần dùng giàu có của vinh hiển của Ngài chưa? Nếu chưa hãy tìm cầu Chúa thì Ngài sẽ tiếp trợ cho chúng ta. Ma-thi-ơ 6:33 Chúa phán: “Nhưng trước hết, hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài, thì Ngài sẽ cho thêm các ngươi mọi điều ấy nữa.” Hãy tìm kiếm Chúa đi, quý vị sẽ thấy sự giàu có của Chúa ban cho. Hãy tìm kiếm Chúa hết tâm thần lẽ thật đi, thì Ngài là Đấng tiếp trợ. Hãy tìm kiếm Chúa và đặc Chúa u tiên trong cuộc sống số một đi, quý vị sẽ thấy Chúa sẽ cho thêm quý vị không thể tả, không thể đếm hết, không thể chứa nỗi. Khi Chúa mở cửa trên trời ban phước cho ta, thì chúng ta không có chỗ, không có nhà nào chứa nỗi. Tôi đã từng trãi kinh nghiệm điều đó. Hãy đến tạ ơn Chúa về sự dự bị sẵn của Ngài trên cuộc đời của chúng ta Thi thiên 103:2,4 nói gì: “Hỡi linh hồn ta, hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va, chớ quên các ân huệ của Ngài. Ấy là Ngài tha thứ các tội ác ngươi, chữa lành mọi bệnh tận ngươi, cứu chuộc mạng sống ngươi khỏi chốn hư nát, Lấy sự nhơn từ và sự thương xót, mà làm mão triều đội cho ngươi. Ngài cho miệng ngươi thoả các vật ngoan, tuổi đang thì của ngươi trở lại như của chim phụng hoàng.” Thi thiên 145:16 “Chúa sè tay ra, làm cho thoả nguyện mọi loài sống.” Cảm tạ Chúa vì sự lạ lùng vinh hiển của Ngài. Phục truyền 8:10 chép: “Vậy ngươi sẽ ăn no-nê và khong khen Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, vì cớ xứ tốt tươi mà Ngài đã ban cho.” Khong khen là tiếng cổ, dịch lạ Ngợi khen. Các ngươi hãy ăn no nên và ngợi khen Đức Chúa Trời ngươi. Chiều hôm nay, hãy đến với Chúa với lòng tạ ơn. Tạ ơn Chúa vì Ngài có mục đích tốt đẹp nhất của Ngài trên đời sống chúng ta. Chúng ta luôn luôn tạ ơn vì mục đích tốt lành của Chúa. Chúng ta tạ ơn Chúa gì có Đấng chăn chiên lớn hiền lành và nhu mì, là Đấng yêu chiên, sẵn sàng bỏ mạng sống gì chiên Thi thiên 95-7 “Vì Ngài là Đức Chúa Trời của chúng tôi; Chúng tôi là dân của đồng cỏ Ngài, và là chiên của tay Ngài dìu dắt.” Vì lý do đó, hôm nay chúng ta có một mùa tạ ơn. Chúa là Đấng protection chúng ta. Là Đấng ban phước trên chúng ta. Tuần rồi chúng ta học bài học ông Gióp Tạ Ơn Chúa Trong Nghịch Cảnh. Tại sao Satan muốn phá huỹ cuộc đời chúng ta? Vì chúng ta thờ phượng Chúa bằng hết cả tấm lòng, không thuộc về nó nữa. Hê-bơ-rơ 1:14 “Các thiên sứ há chẳng phải đều là thần hầu việc Đức Chúa Trời, đã được sai xuống để giúp việc những người sẽ hưởng cơ nghiệp cứu rỗi hay sao?” Quý vị có tạ ơn Chúa hôm nay khi Ngài đã chuẩn bị sẵn thiên sứ bảo vệ mình không? Hãy tập tạ ơn Chúa!

Khi chúng ta tạ ơn Chúa gì Ngài là Đấng bảo vệ chúng ta. Chúng ta nhớ sự phước hạnh Chúa ban trên cuộc đời chúng ta. Mỗi ngày thức dậy, chúng ta thấy mình còn sống thì mình hãy tạ ơn Chúa. Rô-ma 8:28 “Vả chúng ta biết rằng mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa Trời. Tức là cho kẻ được gọi theo ý muốn Ngài đã định.”

Tóm lại:

Tạ ơn vì Ngài ban cho ân điển như không. Chúng tạ ơn Chúa vì sự lớn lao vĩ đại của Ngài. Chúng ta tạ ơn Chúa là Đấng tốt lành. Chúng ta tạ ơn Chúa vì Ngài là Đấng Nhân từ, thương xót, giàu ơn, chậm giận, là Đấng ban cho chúng ta vật thực, những nhu cầu trong cuộc sống. Nguyện lời Ngài luôn nhắc nhở chúng ta để chúng ta luôn nhớ tạ ơn Chúa trong đời sống mỗi ngày cho hết suốt cuộc đời này. Đó là lý do hôm nay chúng ta Tạ Ơn Chúa. Muốn thật hết lòng.

Mục sư Châu An Phước

Mùa Tạ Ơn 2007