Trang Chủ :: Chia Sẻ

Bài 98

Để Vò Nước Lại Bên Giếng

(Giăng 4:28-30)

 

“Người đờn bà (samari) bèn bỏ cái vò nước của mình lại và vào thành, nói với người tại đó rằng: 29 Hãy đến xem một người đã bảo tôi mọi điều tôi đã làm; ấy chẳng phải là Đấng Christ sao? 30 Chúng bèn từ trong thành ra và đến cùng Đức Chúa Jêsus.”

 

 

I. Đại Mạng Lệnh

 

 > Là con cái của Chúa, quí vị có biết đại mạng lệnh của Chúa Giê-su cho c/ta là gì không?

# Trước khi thăng thiên về trời, tại một vùng núi xứ Galilê, Chúa Giê-su trao đại mạng lệnh cho các môn đồ mình, có chép trong Mathiơ 28:19-20 như sau – “Vậy hãy đi làm cho mọi dân trở thành môn đồ Ta; hãy nhân danh Ðức Chúa Cha, Ðức Chúa Con, và Ðức Thánh Linh làm báp-têm cho họ, 20 và dạy họ giữ tất cả những gì Ta đã truyền cho các ngươi. Và nầy, Ta ở với các ngươi luôn cho đến tận thế.” Ngày hôm nay, đây cũng là đại mạng lệnh cho Hội Thánh của Chúa, và Hội Thánh đó chính là mỗi người tín hữu, không chừa một ai hết.

 

> Nếu vậy thì mỗi người c/ta phải biết hiệp tác truyền bá Tin Lành của Chúa Giê-su, để khi người ta nghe, và tin danh Ngài… thì được cứu;

> Có thể đang thắc mắc Tin Lành là gì? Tin Lành là Tin tức tốt lành về sự cứu rỗi Chúa ban cho, qua sự hy sinh của Con Ngài trên cây thập tự gía, chịu chết chuộc tội thay thế cho c/ta, để hễ ai tin Con ấy, thì không còn ở dưới sự đóan phạt nữa, nhưng được trở lại làm con cái của Đức Chúa Trời, và thừa hưởng sự sống đời đời trong nước thiên đàng một ngày. Nhưng đại mạng lệnh không có ngừng ở đó, c/ta còn phải dạy dỗ họ những lời của Chúa, để vâng giữ làm theo, trở nên môn đồ của Ngài.

 

> Mạng lệnh này gọi là “đại”… vì rất quan trọng - Đây là ý muốn đời đời của Đức Chúa Trời… từ trước sáng thế - đó là Ngài không muốn một ai bị hư mất, nhưng muốn mọi người được thừa hưởng nước thiên đàng mãi mãi. Nếu quan trọng thì c/ta phải đặt đại mạng lệnh làm ưu tiên trong cuộc sống mỗi ngày của mình.

> Ưu tiên nghĩa là sao? Ưu tiên là những điều gì phải hết sức chú tâm mà làm trước tiên.

# Cuộc sống của mỗi người c/ta ai cũng biết ưu tiên là gì khi c/ta để dành nhiều thì giờ mỗi tuần 5-6 ngày cho công ăn việc làm của mình, từ sáng sớm đến chiều tối - tại sao? Vì việc kiếm tiền, để có thể sống một cuộc đời sống sung sướng và đầy đủ… là điều ưu tiên trong phần thuộc thể.

> C/ta phải có sự suy nghĩ giống như vậy, nếu đại mạng lệnh là điều ưu tiên thuộc linh cho những kẻ tin… vậy thì thái độ và tinh thần truyền giáo của bạn và tôi phải như thế nào? C/ta phải để dành thì giờ, sức lực, của cải… để đầu tư vào đại mạng lệnh này và làm trước tiên.

 

> Điều nhận xét là khi c/ta ở trong Chúa càng lâu, thì hình như tinh thần truyền bá Phúc Âm của c/ta lại càng bị giảm dần. Hãy tự hỏi đâu là lần cuối tôi và quí vị đã bắt lấy cơ hội làm chứng đạo cho một người lạ?

 

 

II. Chúa Giê-su Nói Chuyện với Người Đàn Bà Samari

 

> Đối với những người đã tin Chúa lâu… thì bối cảnh trong sách Giăng 4 phải rất quen thuộc với c/ta. Đây là lúc Chúa Giê-su ghé đến vùng đất Samari, và có cuộc gặp gỡ đàm thoại với một người phụ nữ người Samari, tại bờ giếng khi đang đi ra múc nước.

 

> Có phải tình cờ mà người phụ nữ Samari này gặp được Chúa không, hay chính Ngài đã có chương trình cứu chuộc bà ngay tại bờ giếng? Đây không phải là một chuyện tình cờ, vì những người Do Thái khi lưu hành từ phía Bắc xuống miền Nam dự các lễ lớn thường phải tránh đi qua vùng của người ngoại bang, như là dân lai xứ Samari để khỏi bị ô uế; Thêm nữa, cuộc đàm thoại của một người nam với một người phụ nữ ở giữa nơi công cộng vắng vẻ là một điều người Do Thái tránh không được phép làm. Nhưng Chúa Giê-su đã bỏ qua những hàng rào ngăn trở này mà đến với người phụ nữ, đem Tin Lành cứu rỗi cho bà.

 

> Vài điểm chú ý c/ta học được từ nơi Chúa Giê-su cách Ngài chia sẻ Tin Lành:

 

1) Chúa Giê-su bắt đầu bằng một thứ có liên hệ đến đời sống của bà… đó là “nước;” Chúa xin bà ít nước để uống vì khát, sau những giờ đi bộ ngang qua vùng đó. Chính người phụ nữ hiểu nhu cầu cần thiết này, vì mục đích bà đi ra giếng mỗi ngày là để múc nước uống.

 

2) Từ điểm quen biết của nhu cầu căn bản đó, Chúa Giê-su giới thiệu “Nước Hằng Sống” là Nguồn cứu rỗi đời đời cho bà, mà Đấng Tạo Hóa đã sắm sẵn cho, qua chính Ngài, là Đấng Christ. “Christos” là danh xưng của Chúa Giê-su theo tiếng Hylạp, tương đương với chữ “Mêsi” trong Cựu Ước theo tiếng Hêbêrơ… Đây là danh xưng của một Đấng đã được nói trước qua những lời tiên tri, là Đấng được “xức dầu,” được sai đến với sứ mạng để cứu chuộc dân Do Thái và nhân loại ra khỏi sự đoán xét và trừng phạt của tội lỗi.

 

3) Sau đó, Chúa bày tỏ quyền năng “vô sở bất tri” của Ngài qua sự biết rõ đời sống cá nhân và tâm trạng của bà ngay trong lúc đó, khi người phụ nữ này đang còn ăn ở với một người nam thứ sáu chung với mình, mà không phải là chồng. Chúa Giê-su là Đức Chúa Trời thành nhân, trong Ngài có quyền năng của Đấng Chí Cao… đó là biết rõ tấm lòng và nhu cầu tối hậu trong đời sống của người phụ nữ Samari này là gì, những khoãng trống nào bà đang có… mà không có gì có thể lấp đầy, và làm thỏa mãn được. Người phụ nữ đang sống trong tội lỗi, có lẽ đã thất bại nhiều lần trong mối liên hệ tình cảm, và xã hội đang xem thường, khinh chê bà… có lẽ vì lý do đó mà bà muốn tránh mặt mọi người, đi ra múc nước giữa giờ trưa nắng cháy.

 

4) Trong cuộc đàm thoại này, dù cho bà có lấy lý do bào chữa về tôn giáo, cách thờ phượng khác nhau, nhưng Chúa luôn giúp bà trở lại trung tâm điểm của đối tượng… vẫn là phải tin vào Chúa Cứu Thế, Đấng Mêsi, để được sự sống đời đời. Chúa Giê-su giải thích không phải bởi thuộc nhóm tôn giáo, hay được thờ phượng chỗ nào… mà một người có sự sống đời đời, nhưng là uống được “Nước Hằng Sống,” nghĩa là bởi đức tin, phần tâm linh, tiếp nhận Đấng Cứu Thế… mà Đức Chúa Trời đã sai đến. Bởi đức tin thành thật nơi Chúa Giê-su, mà một người được có lại mối tương giao với Đức Chúa Trời, và hưởng nước thiên đàng của Ngài.

 

 

III. Bỏ Vò mà Đi Vào Thành

 

> Sau khi nhận biết và tin Chúa Giê-su là Đấng Mêsi, người đàn bà Samari này đã làm gì?

> Tại sao người phụ nữ này lại liền vội bỏ cái vò nước của mình tại bờ giếng?

# Người phụ nữ bỏ vò tại giếng nước để đi mau vào thành - chia sẻ/làm chứng với mọi người về Chúa Giê-su là Đấng biết rõ mọi chi tiết về đời sống của mình.

 

# Với lời chứng rất đơn sơ, người phụ nữ Samari chỉ chia sẽ những gì Chúa đã biết và làm trên đời sống của mình, Ngài đã ban cho bà sự hy vọng và đang thay đổi cuộc đời của mình như thế nào?

> Mục đích cho đời sống của người phụ nữ thất bại này đã thay đổi sau khi gặp gỡ Chúa - bà trước đó đến giếng chỉ để múc nước, vì đó là nhu cầu hằng ngày của bà; nhưng bây giờ lại bỏ vò nước tại giếng, chạy vào lại thành để làm chứng về Đấng Mêsi mình đã gặp và ban cho mình sự hy vọng mới.

# Người phụ nữ không lấy lý do là vì mình chưa hiểu biết nhiều về Chúa là ai, nên không chạy vào thành làm chứng cho những người khác; Bà cũng không lấy lý do là cuộc đời của mình có nhiều thất bại, như vậy thì lời lám chứng của mình nói thì ai sẽ thèm tin đây; nhưng chỉ bỏ vò nước để có thể chạy đi nhanh vào thành, đến làm chứng cho mọi người khác biết về Đấng Mêsi mình đã gặp.

 

> Thường thì c/ta có những lý do bào chữa nào, mà chưa chịu “bỏ vò” của mình xuống để luôn tìm cơ hội làm chứng cho nhiều người khác biết được về Cứu Chúa Giê-su?

 

1) Là vì “vò nước” của mình còn nặng chĩu trên vai, còn máng vào tay chân, cho nên c/ta chưa thấy đại mạng lệnh là điều ưu tiên cho mình là con cái Chúa.  “Cái vò” của công ăn việc làm, những thú vui, việc đầu tư, xây cất, hưởng thụ, công sức thâu trữ để dành tài sản cho con cháu còn quá quan trọng – không có thì giờ, thì khó có thể cho c/ta giảm đi bớt, để lo việc làm chứng đạo được.

 

2) C/ta chưa chịu bỏ vò xuống để vào thành làm chứng, vì còn sợ dư luận sẽ nói gì, nghĩ gì, phê bình về quá khứ của mình… thì làm sao lời chứng có hiệu quả được? Người phụ nữ Samari này có thể lấy lý do người ta sẽ không chịu nghe tôi đâu, vì cuộc sống thất bại/thành tích xấu xa của mình, nhưng sự bào chữa này đã không thể ngăn trở được bà chạy vào thành để làm chứng về Chúa Giê-su, Đấng Mêsi đã đến.

 

3) Chưa chịu bỏ vò xuống, vì tự nghĩ “đâu phải việc của tôi - để cho những người khác lo,” việc đó là của những người lãnh đạo trong Hội Thánh, còn tôi thì cứ lo viêc riêng của mình là được rồi.

> Tâm trí truyền giáo của một số người còn đang bị giam cầm, giới hạn, trói buộc… bởi những tư tưởng “đổ thừa” cho người khác.

 

> Chỉ khi nào c/ta bằng lòng bỏ những “vò nước” này xuống, qua một bên, c/ta mới có thể bắt đầu đi vào “cộng đồng,” và nói cho mọi người biết Chúa Giê-su đã làm gì cho mình, Ngài đã hứa ban cho điều gì mà thế gian không cho được.

 

 

IV. Nhiều Người Biết Đến Chúa Cứu Thế

 

> Việc gì xảy ra sau khi những người trong thành nghe về lời chứng của người đàn bà Samari xấu nết này? Họ tự tìm đến với Chúa Giê-su để mong được biết coi Ngài có quyền phép và có lời của Sự Sống đời đời, đem đến sự hy vọng cho đời sống của họ được không, y như người phụ nữ đã nói với họ. Họ muốn có được một cuộc gặp gỡ cá nhân, chính mắt họ thấy, chính tai họ được nghe về Đấng Mêsi này, chứ không chỉ gián tiếp biết Chúa, bởi những lời người phụ nữ Samari đã làm chứng.

 

 

 

 

 

> Kết quả là vô số người cũng đến tin nhận Cứu Chúa làm Đấng Cứu Chuộc của mình, không phải chỉ bởi lời người phụ nữ Samari đã làm chứng, nhưng chính cá nhân họ đã kinh nghiệm.

 

> Điều hay nhất học được ở người phụ nữ Samari này để đem người đến với Chúa Giê-su, đó là Hội Thánh phải “bỏ vò” để đến với cộng đồng, và giới thiệu Cứu Chúa Giê-su cho mọi người, chứ không chỉ “bo bo” lo việc nhà mà thôi. C/ta phải để ý và bắt lấy những cơ hội tốt mỗi ngày để làm quen và giới thiệu Chúa Giê-su, “Nước Hằng Sống” cho nhiều người đang sống xung quanh c/ta, trong tình trạng đói khát thuộc linh bên trong, không có thứ gì thỏa mãn đời sống tâm linh họ, và đem cho họ sự hy vọng đời đời. Những thú vui, của cải vật chất, kể cả làm trọn được những điều tôn giáo đòi hỏi… cũng không làm thỏa lòng họ, chỉ có mối liên hệ với Đấng Sáng Tạo mới đem đến cho c/ta ý nghĩa thật cho cuộc sống này và sự sống đời đời.

 

> Điều căn bản là người phụ nữ Samari đã bằng lòng đến với “cộng đồng” của mình, chứ không có ngồi lì trong “4 bức tường” của Hội Thánh mỗi tuần. Có lần tôi nghe giảng trong một sứ điệp đầy ý nghĩa về một Hội Thánh được xây cất nhưng lại không có những bức tường xung quanh. Tại sao lại cần một Hội Thánh không có những bức tường? Là vì có biết bao nhiêu lần chân lý cứu rỗi của Chúa Giê-su được giảng ra ở trong Hội Thánh, nhưng lại bị kiềm giữ lại trong 4 bức tường; vì mọi người đến nghe xong, nhưng ra về để lại tất cả những gì mình đã nghe, mà không chia sẻ cho thế giới bên ngoài đang sống trong tối tăm, không hy vọng. C/ta cần xây một Hội Thánh không còn có những bức tường cản trở Tin Lành trong Hội Thánh nữa, nhưng Tin Lành của Chúa Cứu Thế Giê-su phải được truyền bá ra mỗi ngày qua đời sống của mỗi con cái Chúa đã đến nhóm mỗi tuần.

 

> Sáng nay, tôi và quí vị có thấy cần ăn năn điều chỉnh lại thái độ truyền giáo của mình chăng, vì mình còn cứ lo “vác vò trên vai,” chỉ quá sức chăm lo những điều kém quan trọng hơn, nay còn mai mất, chỉ đến nghe nhưng ra về trong tuần chẳng thèm để ý đến đại mạng lệnh của Chúa mình?

# Một cản trở lớn cho nhiều người cơ đốc đó là chỉ biết Chúa là Đấng Cứu Chuộc mình, nhưng chưa thật sự để Chúa làm Chủ đời sống mình; nghĩa là mình chưa làm những đầy tớ, kẻ hầu việc Chủ… mà phải thi hành đại mạng lệnh của Chúa. Mỗi người c/ta cần điều chỉnh lại lối sống của mình, chú ý đến những cơ hội tốt nào mình có thể dự phần đem Tin Lành đến cho cộng đồng và mọi người mỗi ngày không?

# Đừng để thế giới vật chất này lôi kéo mình vào sự bận rộn, mà quên đi tiếng Chúa gọi mình, đại mạng lệnh Chúa đã một lần sai mỗi người c/ta. Phải bằng lòng bỏ những “cái vò” của mình lại đằng sau, mà đi vào “thành,” đến các chợ, trong vòng những người thân của mình, nói cho mọi người biết về Chúa Giê-su của c/ta.

 

> Hai bí quyết để có thể giữ lòng sốt sắng trong việc truyền giáo đó là: 

 

1) Phải có một mối liên hệ gần gũi với Chúa Giê-su mỗi ngày. Vì khi c/ta gần gũi với Chúa, c/ta sẽ hiểu được tâm tình của Chúa, trở nên giống như Ngài, là Đấng luôn chú tâm đến sứ mạng “cứu kẻ tội nhân,” khắp nơi Chúa đi. Muốn gần gũi Chúa c/ta phải để dành ra thì giờ mỗi ngày tương giao với Ngài, qua sự tĩnh tâm học lời của Chúa, ngoài ra không có phương cách nào nữa. Muốn có tinh thần dạn dĩ làm chứng như người Phụ nữ Samari, mỗi buổi sáng c/ta thức dậy phải tận hiến cuộc đời, thân thể, ngày đó hoàn toàn cho Thánh Linh Ngài làm Chủ và sử dụng.

 

> Phải cầu nguyện luôn xin Chúa cho mình có con mắt giống như Ngài, thấy được những cơ hội, có tấm lòng dạn dĩ, và miệng nói ra những chân lý của sự cứu rỗi… đem hy vọng đến cho mọi người, nhất là trong những lúc họ gặp phải những hoàn cảnh khó khăn, lo lắng và đau buồn... như những người ở tiểu bang Florida đang chờ đợi cơn bão Dorian.  

 

2) Muốn có tấm lòng sốt sắng trong sự truyền giáo thì đừng chỉ đợi lâu lâu đến lúc có cơ hội làm chứng đến thì mới làm, nhưng việc truyền giáo và môn đồ hóa phải là một lối sống tự nhiên trong mỗi ngày của mình có, đi đâu làm gì cũng suy nghĩ đến đại mạng lệnh - đi chợ, đi chơi thể thao, vào ăn nhà hàng, đi câu… tìm mọi cách truyền bá đạo Chúa Giê-su. Đừng đợi mỗi 3 tháng có báo Hướng Đi thì mình mới nghĩ đến việc ra chợ Hongkong truyền bá Phúc Âm, nhưng luôn để sẵn những truyền đạo đơn trong xe, trong nhà, trong ví với mọi ngôn nghữ, và bắt lấy mọi cơ hội… chia sẻ với một người nào đó Tin Lành khắp nơi c/ta đi.

# Có người làm chứng - luôn có những cái dù mua sẵn để sẵn trong xe, để biếu những người cần trong những ngày mưa gío, và trong những cái dù đó có một truyền đạo đơn hay được cơ hội chia xẻ Tin Lành của Chúa với họ.

# Trong tờ receipt của thẻ Visa receipt sau khi ăn trong một nhà hàng, luôn viết xuống câu “Jesus loves you!” cho người hầu bàn mình.

# Gặp những người quen ở chợ là nhớ mời họ đến những buổi truyền giảng vào tuần thứ ba của mỗi tháng.

# Một số “Life Book” để chia sẻ với những người bạn ở trong trường học.

 

# Quí vị có biết là trong xe của c/ta có một bộ phận rất qua trọng… đó là máy “Alternator,” máy phát điện xoay? Xe không chỉ cần săng để chạy, nhưng cần điện để sử dụng các máy móc điện tử. Điện ở đâu mà có hoài vậy? Vì vậy chiếc xe nào cũng cần có cái “alternator” máy tự “sạt” điện trong lúc xe đang chạy, để bình điện lúc nào cũng có đủ năng lực mà dùng. Máy “sạt” điện này làm việc trong lúc chiếc xe chạy, thì cũng vậy muốn có một tinh thần truyền giáo sốt sắng c/ta phải luôn nghĩ đến đại mạng lệnh mỗi ngày khi c/ta còn đang sống, thân thể này còn đang chạy, phổi này đang thở, tim này còn đậy… chứ không đợi đến một tháng một lần, đợi khi học xong ra trường, đợi khi làm ăn phát tài, hay khi tim ngừng đập, phổi ngừng thở… thì còn đâu cơ hội nữa?

 

> Thói quen truyền giáo Tin Lành phải trở thành một lối sống tự nhiên của mình khắp nơi c/ta đi, ngay từ lúc c/ta thức dậy, mở mắt là cầu nguyện xin Chúa ban ơn và cho cơ hội để truyền bá đạo Chúa trong ngày đó. Hãy bắt chước Chúa Giê-su, làm giống như người phụ nữ Samari bỏ vò lại bờ giếng, và bắt đầu đi ra để Thánh Linh Chúa hướng dẫn mình làm chứng đạo mỗi ngày, chia sẽ sự hy vọng c/ta có trong Chúa cho mọi người.

 

--------------------- Lời Mời Gọi

 

> Thế giới này càng ngày càng đầy dẫy những sự hỗn loạn…

# Thiên hạ bây giờ nhiều người lẫn lộn không còn biết những điều tự nhiên nữa… như là phân biệt giữa giống nam và nữ, gọi một người đàn ông là mẹ, một người phụ nữ là cha. Nhiều người muốn đổi giống tự nhiên mình đang có thành bất tự nhiên. Có những người điên cuồng đi lấy súng vào những chỗ công cộng vô cớ bắn giết những người vô tội.

 

> Đây là những dấu hiệu từ trong đáy lòng của nhiều người đang sống không có sự thỏa lòng, cuộc sống không có ý nghĩa, không có hy vọng cho cõi đời đời… giống như người phụ nữ Samari.

> Một số khác tạm lấy những thú vui, những nghiệp ngập, những thỏa mãn tự dục, và kể cả tôn giáo để mong lấp đầy che đậy được những khoãng trống này, nhưng không sao làm được, như người phụ nữ Samari tại giếng, cứ khát hoài… cho đến khi bà gặp được Chúa Giê-su; Bà tìm lại được ý nghĩa cho cuộc sống, lòng vui mừng mà đã bỏ cái vò nước của mình, để chạy vào thành nói cho mọi người biết về Đấng Mêsi đã đến đem hy vọng sống cho người.

 

> Thế giới cần được nghe Tin Lành của Chúa Giê-su, để nhận được sự cứu rỗi. Mọi người cần có Chúa Giê-su. C/ta có sẽ là những người đem hy vọng đến cho họ không?

> Muốn làm điều này, c/ta phải có mối liên hệ gần gũi với Chúa Giê-su mỗi ngày, và phải bằng lòng “bỏ lại cái vò nước” của mình nơi bên giếng, đi vào thành, vào cộng động, và nói cho mọi người biết những gì Chúa Giê-su đã làm cho cuộc đời mình.

 

> C/ta không thể nào cứ còn là một người cơ đốc part-time nữa, nhưng phải “full-time” hầu việc Chúa trong sự truyền bá Phúc Âm Cứu rỗi của Chúa mỗi ngày cho mọi người. Tìm kiếm mọi người xung quanh c/ta để có thể liên hệ mỗi ngày, kể cả cho những người không giống như c/ta, không nói cùng ngôn nghữ, không có một hoàn cảnh như mình có, không phải là người Việt Nam…

 

> Hội Thánh phải không còn có những “bức tường” nữa, c/ta không thể lấy nghe giảng mỗi tuần rồi để lại bên trong cho Hội Thánh, nhưng c/ta phải đem Tin Lành đến với mọi người ở bên ngoài, vì đó là đại mạng lệnh Chúa Giê-su, Chúa c/ta trao cho mỗi người. Có ai ở đây sáng nay sẽ bằng lòng cầu nguyện cam kết “bỏ vò nước” lại từ đây mỗi ngày, và hứa nguyện để Chúa sử dụng mình mỗi ngày đem Phúc Âm đến mọi người không?

 

 

Leaving the Water Jar Behind

(John 4:28-30)

 

“Then, leaving her water jar, the woman went back to the town and said to the people, 29 “Come, see a man who told me everything I ever did. Could this be the Messiah?” 30 They came out of the town and made their way toward Him.”

 

 

I. The Great Comission

 

 > If you are a believer, do you know your Jesus' great commission?

# Before ascending to heaven, in a mountainous region of Galilee, Jesus gave the great comission His disciples, which is recorded in Matthew 28:19-20“Therefore go and make disciples of all nations, baptizing them in the name of the Father and of the Son and of the Holy Spirit, 20 and teaching them to obey everything I have commanded you. And surely I am with you always, to the very end of the age.” Today, this is also the great commission for the Church of God, for every believers.

 

> If so, everyone of us must work together to share the Gospel of Jesus, so that when people hear and believe in His name... they will be saved;

> You may be wondering - what is the Gospel?

# The Gospel is the good news about the gift that God has given, through the sacrifice of His Son Jesus on the cross, to die for atoning our sins, so that whoever believes in Him will not  perish, no longer under the judgment & condemnation of sins, but becoming the children of God, and will inherit the eternal life in His kingdom of heaven one day. But the great commission does not stop there, we must teach all believers the words of Jesus, to obey and become His disciples.

 

> This commission is called "great"... because it is very important - This is the eternal will of God... before the creation of the world, that He does not want anyone to perish, but for everyone to receive His heavenly kingdom. If that’s important, then we must make it as a priority in our everyday life.

 

> What does priority mean? Priority is what needs to be paid attention and do first.

 

# We all know about life priority, when we spend a lot of time in our jobs, 5-6 days a week, from dawn to dusk - why? Because making money in order to live a happy life... is a priority in this materialistic world. We must have the same thought, if Jesus’ great commission is a spiritual priority for believers... then what should be the attitude to share Jesus to the world? We must save time, energy, and wealth... to invest in this work first.

 

> One strange observation is that – the longer we are being Christians, the less zeal of sharing the Gospel of Jesus we have. Ask yourself when was the last time you and I took the opportunity to witness to a stranger?

 

 

II. Jesus Met The Samaritan Woman

 

> For those who have become Christians for a long time, the story in John 4 must be familiar to us.

> This was the time when Jesus came to Samaria, and had an encounter with a Samaritan woman at the well when she was going out there to draw water.

 

> Was it coincident that this Samaritan woman met Jesus, or did Jesus Himself have a plan to meet her at the well? This is no coincidence, because the Jews who travel from the North to the South for some important religious feasts often avoid traveling through a foreign area, such as the Samaria, not to be defiled. In addition, a Jewish man has a conversation with a woman in a public place is something that is forbidden. But Jesus put these barriers aside… and came to this Samaritan woman, sharing the good news to her.

 

> We learn from Jesus here on how He shares the Good news:

 

1) Jesus began with something related to her life... that was "water" by asking her for some water to drink because He was thirsty. The woman understood this need, because her purpose of going to the well every day was to draw water.

 

2) From the asking of this basic need, Jesus introduced to her the "Living Water" as the eternal life Source that God - the Creator had provided for her, through Himself, Jesus Christ.

# "Christos" is Jesus' title in Greek, equivalent to the Old Testament word "Messiah" in Hebrew... This is the title of the One who foretold through prophecies, the "Anointed One," sent by God with a mission to redeem the Jews and humanity from the condemnation and punishment of sin.

 

3) Afterwards, God showed His power of "omniscience" by knowing about her personal life, while she was still living immorally with a male, the sixth man, but he was not her husband. Jesus is the Son of the Most High God in a human body; In Him there is the power of God... Who can know the heart of men, the ultimate need in the life of this Samaritan woman, that nothing can fill or satisfy her. The woman who was living in sin, may have failed many times in her marriage relationships, and the society was ridiculing her... maybe for that reason she wanted to avoid everyone, went out to draw water in the midday noon.

 

4) In this conversation, although she brought up some excuses about religion, different ways and places of worship, Jesus didn’t get side tracks, but helped her to focus on the Gospel... and that is to put her faith in the Savior, the Messiah, for life fulfillment and the hope of eternal life to come.

 

> Jesus explained to her that not by being religious, or having the right worship places... that a person can gain the eternal life, but is able to drink the "Living Water," that means by faith, trusting the Savior… Whom God sent. By a sincere faith in Jesus, a person has a fellowship with God, and to enjoy His heavenly kingdom.

 

 

III. Left Water Jar Behind to Witness

 

> After knowing and believing that Jesus was the Messiah, what did this Samaritan woman do?

> Why did this woman leave her jar/pitcher at the well? The woman left her jar at the well, so she could hurriedly go back into the town sharing/witnessing to everyone about Jesus who knew all the details of her life.

 

# With simplicity, the Samaritan woman just shared what Jesus knew and did in her life, how did He give her hope and change her life?

> Her life purpose had changed after meeting the Lord Jesus: Previously, she came to the well just to draw water, because it was her daily need; but now she left the water jar at the well, ran back into the city to witness of the Messiah – Who she met and gave her new hope.

# The woman did not reason herself – “well, I do not know much about who Jesus is, so I do not need to witness to others;” She also did not reason that her life had many failures, so “nobody would believe her testimonies;” but she just left her water jar to run quickly into the city, to testify to everyone about the Messiah she met.

 

> What are some of our common excuses, not sharing Jesus Christ to others?

 

1) The most common excuse is because our "water jars" are still heavily on our shoulders, these tie up our hands and feet, that we don’t see the great commission is a priority in our life. The "water jars" of jobs, hobbies, pleasures, investment & buying, and saving effort to save money for our children are still too important, making it difficult for us go and witness Jesus to the people around us because “I don’t have time.”

 

2) Many times, we hesitate to witness for Jesus because we still have the fear of what the public will say or criticize our past failures? This Samaritan woman may have the excuse that people will not listen to her, because of her failures in life, but this excuse did not prevent her from running into the city to give a testimony of the coming Messiah Jesus.

 

3) We sometimes are not willing to put down our water jars, because we still have a reason that "there are others who will do this;” it is the leaders of the Church, pastors & deacons – this is not my job to tell. Many mindsets of Christians today are still imprisoned, confined, bounded... by the ideas of "passing on the responsibility” to others.

 

> Only when we are willing to put these “jars of water” aside, we can begin to enter the “community,” and tell people what Jesus did for us, what He has promised to give us that the world cannot give.

 

 

IV. Many People Know Christ

 

> What happened after the people in the city heard about the testimony of this Samaritan woman?

> They sought Jesus themselves to see if He truly had the power and the word of Eternal Life, to give them hope, just as the woman experienced. They wanted a personal encounter, their own eyes see, their own ears hear about this Messiah, not indirectly knowing the Messaih, by the words of the Samaritan woman who testified.

 

> As a result, countless people also came to believe in the Savior Jesus as their Redeemer, by personally experienced.

 

> The best thing to learn about this Samaritan woman to bring people to Jesus is that the Church must "give up" our jars… in order to reach out to the community and introduce Jesus Christ to all people. We must pay attention and seize all good opportunities every day to make connections with the people and introduce "The Living Water" – Who is Jesus that can meet their spiritual hunger and thirst, that nothing in this world can satisfy or give. Pleasures, material possessions, including doing all the religious requirements... do not satisfy them, but only the relationship with the Creator through His Son - Who gives us true meaning for this life and the eternal life to come.

 

> This Samaritan woman was willing to reach out to her "community", and not sitting idly in the "four walls" of the Church each week. I once heard a great sermon about a church built without walls… Why do we need a church without walls? It is because so many times Jesus' saving truth is preached in the Church, but the message is kept inside the walls; Everyone come to listen, but left leaving everything they have heard at the church in the four walls, without sharing the good news to the outside world… that is living in darkness, without hope. We need to build a Church that no longer has any walls that confine the Gospel, but the Good news of Jesus Christ must be shared/witnessed every day through the life of Christians - who come to church worship every week.

 

> This morning, do you and I recognize for a need to repent and to make adjustment to our life; So, we will not have too much concerns of the less important things in this world, but to focus on the the great commission of our Lord Jesus? One of the mistakes for many Christians is that they only know that Jesus is their Redeemer, and not yet truly being Lord of their life; meaning that they they have not acknowledged that they are His servants and must obey His great commissiom of the Master Jesus.

 

> We should adjust our way of life, paying attention to good opportunities we can share Jesus to the community and surrounding people every day? Do not let this materialistic world entice us into our busy-ness, and forget the great commission that Jesus once commanded to each one of us. We must be willing to leave our "jars" behind, but go into the "city," to the markets, schools, works, hospitals, nursing homes, among your relatives, to tell everyone about our Lord Jesus.

 

> Two important keys on how to keep a zealous mission heart:

 

1) Keep a close relationship with Jesus every day. Because when we are close to Jesus, we will have His mindset and become more like Him - Who was always attentive to the commission of "saving the losts," everywhere He went. To be close to Jesus means that we have to set aside time each day to fellowship with Him, through the meditation of His Word and to have the courage to be a witness like the Samaritan woman having a boldness sharing Jesus with others; Every morning when we wake up, the first thing we should do is to dedicate our life and body, that day entirely for His Spirit to control and use us as an instrument to shine the Gospel/Jesus into the dark and hopeless world. We must pray always to have the eyes like Jesus’, to see opportunities, to have a courageous heart, and to speak the truths of salvation... bringing hope to everyone, especially in times when they face difficult and fearful situations, liked the people in Florida are waiting for the coming of hurricane Dorian.

 

2) Do not wait for a certain time to witness for Jesus, but doing the great commission and discipleship must be a normal life style in our every day – when we go to the market, school, a sport event, in a restaurant, go fishing... find ways to spread the gospel of Jesus. Do not wait every 3 months until we have Huong Đi magazine to start thinking of evangelism for Jesus, but always have Christian flyers and tracts in our car, in the house, in the wallet with all languages, and take every opportunity to share Jesus every time we go the markets and schools each week.

 

# Someone shares his way of evangelism – he bought few umbrellas and put them in his car, to give out to those in need during rainy days, and in those umbrellas he always includes a Christian tract to share the Gospel of Jesus with them.

 

# In our Visa receipt when we have to sign after eating in a restaurant, write down the words "Jesus loves you!" to your servers.

 

# Make friends with strangers at the market and invite them to our evangelistic services on the third week of each month.

 

# Share “Life Book" with friends at school. If they have question about, then invite them to have lunch with me or pastor Hilbun.

 

> Do you know that there is a very important component in our cars... it's called the "Alternator?” Cars need gas to run, but they also need a lot of electricity to operate many electronic devices – lights, radio, charge your cell phone... But where is the electricity so the cars can operate? Although we have a battery, but cars need an "alternator" to automatically "charge" the battery while they are running, so the battery would not be drained out, but always has full electricity. This electricity is “generated/hot” while the car is in motion; So, if you want to have a zealous spirit of sharing Jesus to the world, you must always think of the great commission every day when you are still alive, when this body is running, this lung is still breathing, this heart is still pumping... and not waiting until you finish college, achieve a fortune, or when your heart stops beating, your lungs stop breathing... then it would be too late. We should tell people about Jesus everyday… when we still have breaths.

 

> The lifestyle of sharing Jesus to others must become a natural way of life everywhere we go, looking for an opportunity to boldly share the word of hope that only Jesus can give. Imitate Jesus, copy the Samaritan woman by “leaving the water jars,” our life busy-ness behind, and begin to be led by the Spirit of God to witness about Jesus to everyone - every day, sharing the hope that you have in Him.


 

---------------------- Invitation Call

 

> This world is getting more and more chaotic...

# Many people now are confused with many natural things... they cannot even distinguish between male and female genders and sexes; Some now calli a man - mother, a woman - father. Some people want to change their natural genders to become unnatural. How did our society get to this point? There are crazy people who load themselves with guns and go into public places for no reason - shooting at innocent people.

 

> These are clear signs from the heart of many people who live without contentment; their life has no meaning, without hope for eternity... like the Samaritan woman kept searching from one man to another and never satisfied. Others are deep into temporary pleasures, sinful sexual pleasures, drug addictions, and even religions with the hope to fill these gaps, but it is impossible to do, like the Samaritan woman at the well... until she met Jesus; She rediscovered the meaning of life, the joy, the contentment to a point she had to leave her water pitcher to run into the town to tell everyone about the Messiah who had come to give her the eternal hope.

 

> The world needs to hear the Gospel of Jesus, to receive the abundant life now and the eternal life one day. People need the Lord. Will we be the ones who will bring hope to them?

 

> To do this, we must have a personal and close relationship with Jesus every day, and must be willing to "leave our water pitcher" at the well, go into our community, our school, work places, and tell people what Jesus did for our life.

 

# We can no longer be “part-time” Christians, but must be "full-time" serving God daily to spread the Gospel of Jesus to everyone we meet. Seek people around us, make friends with them, including the people who are not exactly like us, who do not speak the same language, do not have a life styles like we have, not Vietnamese…

 

> The Church must no longer have "walls," so after each week, we cannot listen to the sermons and then leave them inside the Church, but we must bring the Gospel with us and share with everyone outside, because it is the great commission of our Lord Jesus Who gives to each of us. Is there anyone here wanting to pray a surrender prayer to "leave our water jars" behind every day to make a commitment for God to use you?