Trang Chủ :: Chia Sẻ

Bài 12

Đứng Vững Trong Chúa

18 tháng 11

Kinh Văn: 2 Tê-sa-lô-ni-ca 2:13 – 3:5

Câu Gốc: Hỡi anh em, vậy thì hãy đứng vững, hãy vâng giữ những điều dạy dỗ mà chúng tôi đã truyền cho anh em, hoặc bằng lời nói, hoặc bằng thơ từ của chúng tôi.

(2 Tê-sa-lô-ni-ca 2:15)

Bài học này bàn về lời Phao-lô khuyên các tín hữu ở Tê-sa-lô-ni-ca đứng vững trong Chúa để được thêm sức và được sự bảo vệ. Trọng tâm của bài học hướng đến quyết tâm nương tựa nơi Chúa để được sức mới và có thể đứng vững trong niềm tin. Nhờ ân điển của Đức Chúa Trời con cái Chúa có thể được cứu rỗi và đứng vững trong niềm tin.

Khi nghe giảng Tin Lành có một số người tỏ vẻ thích thú nhưng không đáp ứng bằng niềm tin, một phần vì ngại rằng sẽ không đạt đến tiêu chuẩn Chúa kỳ vọng. Một số người khác tuy tin Chúa nhưng lại nghĩ rằng những tiêu chuẩn nói trên khó có thể đạt được nếu không nói là không thể đạt được. Đức Chúa Trời muốn con cái Ngài hiểu rằng người đã cậy ân điển của Chúa để được cứu cũng sẽ nhờ ân điển ấy mà đứng vững trong Chúa.

I. Đứng Vững Trong Sự Cứu Rỗi Của Đức Chúa Trời (2 Tê-sa-lô-ni-ca 2:13-15)

Một lần nữa Phao-lô lại gọi các tín hữu tại Tê-sa-lô-ni-ca là anh em yêu dấu. Giữa ông và họ có tình huynh đệ đậm đà khắn khít. Hơn nữa Phao-lô còn thấy giữa họ và Chúa có mối liên hệ bền chặt từ thuở ban đầu. Ông tạ ơn Chúa khi biết rõ từ ban đầu chính Đức Chúa Trời đã chọn họ. Khi họ tin nhận Chúa, vâng giữ lẽ thật trong Lời Chúa, Thánh Linh Chúa bắt đầu làm việc cách mạnh mẽ trong đời sống của họ.

Giữa việc một người chọn Chúa và việc Chúa chọn người đó, điều nào là điều hệ trọng hơn và có giá trị vững vàng hơn? Dĩ nhiên, được Chúa chọn có giá trị hơn bội phần. Có nhiều câu trong Kinh Thánh tỏ cho biết Đức Chúa Trời là Đấng thành tín. Khi chúng ta xưng tội mình và được Đấng Thành Tín làm cho chúng ta được sạch mọi điều gian ác thì đâu còn gì hạnh phúc hơn, đâu còn gì bảo đảm hơn (1 Giăng 1:9).

Thi Thiên 33:4 Vì lời Đức Giê-hô-va là ngay thẳng, Các việc Ngài đều làm cách thành tín.

Thi Thiên 36:5 Hỡi Đức Giê-hô-va, sự nhơn từ Ngài ở trên các từng trời; Sự thành tín Ngài đến tận các mây.

Thi Thiên 37:3 Hãy tin cậy Đức Giê-hô-va, và làm điều lành; Khá ở trong xứ, và nuôi mình bằng sự thành tín của Ngài.

Thi Thiên 92:2 Buổi sáng tỏ ra sự nhơn từ Chúa, Và ban đêm truyền ra sự thành tín của Ngài,

Thi Thiên 100:5 Vì Đức Giê-hô-va là thiện; sự nhơn từ Ngài hằng có mãi mãi, Và sự thành tín Ngài còn đến đời đời.

Ca Thương 3:23 Mỗi buổi sáng thì lại mới luôn, sự thành tín Ngài là lớn lắm.

2 Ti-mô-thê 2:13 nếu chúng ta không thành tín, song Ngài vẫn thành tín, vì Ngài không thể tự chối mình được.

Hê-bơ-rơ 10:23 Hãy cầm giữ sự làm chứng về điều trông cậy chúng ta chẳng chuyển lay, vì Đấng đã hứa cùng chúng ta là thành tín.

1 Phi-e-rơ 4:19 Vậy những kẻ chịu khổ theo ý muốn Đức Chúa Trời, hãy cứ làm lành mà phó linh hồn mình cho Đấng Tạo hóa thành tín.

Con cái Chúa có thể đứng vững trong ơn cứu rỗi của Chúa không phải chỉ vì Ngài là Đấng thành tín nhưng còn vì Chúa là Đấng nhân từ. Thi Thiên 103:8-13 cho chúng ta thấy rõ điều này:

8Đức Giê-hô-va có lòng thương xót, hay làm ơn, Chậm nóng giận, và đầy sự nhơn từ.

9Ngài không bắt tôi luôn luôn, Cũng chẳng giữ lòng giận đến đời đời.

10Ngài không đãi chúng tôi theo tội lỗi chúng tôi, Cũng không báo trả chúng tôi tùy sự gian ác của chúng tôi.

11Vì hễ các từng trời cao trên đất bao nhiêu, Thì sự nhơn từ Ngài càng lớn cho kẻ nào kính sợ Ngài bấy nhiêu.

12Phương đông xa cách phương tây bao nhiêu, Thì Ngài đã đem sự vi phạm chúng tôi khỏi xa chúng tôi bấy nhiêu.

13Đức Giê-hô-va thương xót kẻ kính sợ Ngài, Khác nào cha thương xót con cái mình vậy.

Một khi đã có thể đứng vững trong ơn cứu rỗi của Chúa nhờ sự thành tín và nhân từ của Chúa, con cái Chúa phải tỏ ra xứng đáng với ân điển Chúa đã ban cho mình. Là con cái yêu dấu của Chúa người tin Chúa phải cẩn thận vâng giữ Lời Chúa. Phao-lô nhắc nhở các anh chị em trong Chúa tại Tê-sa-lô-ni-ca cần cẩn thận gìn giữ những lời ông đã khuyên dạy và những điều ông viết trong thơ.

II. Đứng Vững Trong Ân Điển Của Đức Chúa Trời (2 Tê-sa-lô-ni-ca 2:16-17)

Trong phần cuối của thơ thứ nhì gởi cho các tín hữu tại Tê-sa-lô-ni-ca, Phao-lô cầu mong họ nhận được sự thêm sức, sự an ủi do chính Chúa ban cho. Đức Chúa Trời là Đấng yêu thương họ. Ngài đã dùng ân điển để cứu chuộc họ thể nào thì Ngài cũng sẽ dùng ân điển ấy mà an ủi họ. Đức Chúa Giê-xu Christ là Đấng đã chết thay cho họ trên thập tự giá. Chính Ngài cũng sẽ an ủi họ. Điều khác nữa mà Phao-lô mong ước các tín hữu tại Tê-sa-lô-ni-ca nhận được là sự trông cậy hoặc hy vọng tốt lành. Hy vọng trong Chúa phải là hy vọng bền vững. Hy vọng đó không tùy thuộc vào kiến thức, kinh nghiệm, hoặc thành quả của con người nhưng nương tựa trên ân điển của Chúa. Bởi ân điển của Chúa mà con cái Chúa nhận được sự an ủi và bền lòng trông cậy. Từ sự an ủi đó mà con cái Chúa đứng vững trong mọi việc lành cùng mọi lời nói lành.

Phao-lô đã khéo léo nhắc nhở các tín hữu tại Tê-sa-lô-ni-ca rằng họ là những người được thỏa lòng trong Chúa. Dù trong đời sống thường ngày họ phải cực nhọc đến mấy, trong tinh thần họ được Chúa ban cho sự thảnh thơi. Dù nhân thế có đối xử tệ bạc với họ đến mấy chăng nữa, trong lòng họ biết rõ Chúa luôn luôn nhân từ với họ. Dù hoàn cảnh bên ngoài có rối loạn đến mấy chăng nữa, linh hồn họ vẫn được bình an trong Chúa. Người thỏa lòng trong Chúa có thể dùng thiện thắng ác, dùng ân báo oán, có thể đứng vững trong mọi việc lành cùng mọi lời nói lành.

III. Đứng Vững Trong Sự Hầu Việc Chúa (2 Tê-sa-lô-ni-ca 3:1-5)

Nhà văn Faber viết: Hoàng hôn rực rỡ hay là bầu trời đầy sao sáng, núi non hùng vĩ hoặc biển cả bao la, cho đến cả rừng cây đầy hoa thơm cỏ lạ cũng đẹp không bằng phân nửa linh hồn hết lòng phục vụ Chúa vì tình yêu giữa cuộc đời nhọc nhằn không có chút gì thơ mộng.

Nhờ điều gì mà linh hồn người phục vụ Chúa lại có vẻ đẹp như vậy? Phải chăng nhờ những đức tánh tốt lành như đã được mô tả trong Kinh Thánh? Là con cái của Chúa chúng ta nên xem mỗi cơ hội phục vụ Chúa như một đặc ân.

Nói đến phục vụ tất phải nói đến sự hiến dâng. Phao-lô nói đến sự hiến dâng thân thể làm của lễ sống và thánh, đẹp lòng Đức Chúa Trời. Đó là sự thờ phượng phải lẽ. Người thờ phượng Chúa cách tốt lành và phục vụ Chúa cách đầøy ý nghĩa là người không làm theo đời này nhưng biến hóa bởi sự đổi mới của tâm thần và cảm nghiệm được ý muốn tốt lành, đẹp lòng và trọn vẹn của Đức Chúa Trời. Người không muốn có tư tưởng cao quá lẽ nhưng muốn có tâm tình bình thường và chăm chỉ làm phận sự riêng của mình. Khi hiệp tác với người khác người biết quí mến và tôn trọng bạn đồng lao. Người cố gắng hết sức mình để gìn giữ tình hòa thuận với mọi người, nhất là đối với anh em cùng niềm tin. Khi dạy dỗ người chăm chỉ dạy dỗ. Khi khuyên bảo người khuyên bảo cách siêng năng. Khi hiến dâng người hiến dâng cách rời rộng. Khi yêu thương người yêu thương cách tự nhiên, chân thành. Người biết vui với kẻ vui, khóc với kẻ khóc. Người ăn ở, cư xử trong tình hòa thuận, với lẽ kính nhường và chăm làm điều thiện. Người chẳng để điều dữ hoặc sự ác chi phối tâm tư mình nhưng để Chúa cai quản sự suy nghĩ, thái độ và hành động của mình.

Người phục vụ Chúa chẳng nên mắc nợ ai, hoặc mắc nợ điều gì. Nếu có nợ chăng thì chỉ nợ về sự yêu thương mà thôi. Người không để cho sự chi ràng buộc mình ngoại trừ dây ân tình và xích yêu thương của Chúa. Người chẳng muốn bị lụy về việc đời này hầu có thể làm đẹp lòng Chúa là Đấng đã chiêu mộ mình. Nhận biết rằng ngày gần tàn, đêm hầu đến người quyết tâm lột bỏ những việc tối tăm mà mặc lấy áo giáp sáng láng. Bởi cớ đó người có thể bước đi cách hẳn hoi như giữa ban ngày.

Người phục vụ Chúa biết rằng mình sống là sống cho Chúa và chết cũng là chết cho Chúa. Bởi lẽ đó hoặc sống hoặc chết người đều thuộc về Chúa cả. Người biết nâng đỡ anh em kém đức tin và chẳng dám để cho ai vì cớ mình mà vấp phạm. Người sẵn sàng gánh vác sự yếu đuối cho những kẻ kém sức và hòa mình với người đồng niềm tin trong tình huynh đệ.

Nhờ tình yêu thiêng liêng của Chúa mà người có thể phục vụ trong tư cách của một người đầy tớ. Nhờ sức lực toàn năng của Ngài mà người chẳng mệt nhọc về sự làm lành. Nhờ sự thôi thúc của Chúa mà người tỉnh thức trong sự nguyện cầu, mạnh dạn trong sự chiến đấu. Lại nhờ sự an ủi của Chúa mà người có thể vượt qua những chặng đường thử thách cam go. Nếu có ai lưu tâm đến những nghịch cảnh người phải trải qua người không dám xem đó như là điều buồn tủi nhưng như cớ vui mừngï. Chính nhờ những hoạn nạn nhẹ và tạm đó mà người thấu hiểu được phần nào sự chịu đựng và hy sinh của Chúa. Dùø giàu có hay nghèo khó, dù dư hay thiếu, dù mạnh khỏe hay ốm đau... không gì có thể lay chuyển lòng biết ơn sâu xa, chân thành của người.

Nếu có ai thắc mắc về động lực khiến người dốc lòng phục vụ người ấy có thể nhìn thấy nơi người tấm lòng kính chúa yêu người hơn là bất kỳ điều gì khác.

Nếu có ai tìm hiểu về đối tượng mà người phục vụ người ấy có thể chứng nhận rằng người hết lòng phục vụ Chúa và tha nhân hơn là chính bản thân.

Nếu có ai hỏi han người về điều kiện của sự phục vụ người sẽ có thể trả lời rằng vì Chúa yêu người cách vô điều kiện nên người chẳng dám đòi hỏi điều gì.

Nếu có ai nhắc nhở về phương tiện người dùng để phục vụ người xin thưa rằng mình chẳng có gì ngoài tấm lòng thành và chính bản thân.

Nếu có ai nói đến phần thưởng của sự phục vụ thì có lẽ người cần tự nhắc nhủ rằng chẳng có phần thưởng nào lớn hơn phần thưởng trên thiên đàng. Trong đời này cũng như trong đời sau sự phục vụ chỉ có ý nghĩa khi người luôn luôn qui vinh hiển về Chúa và mưu cầu hạnh phúc cho tha nhân.

Chúa Giê-xu phán rằng Ngài đến thế gian không phải để được phục vụ nhưng để phục vụ và phó sự sống mình làm giá chuộc niều người. Ai nấy trong chúng ta không nhiều thì ít đều phải phục vụ. Theo lời dạy của Chúa chúng ta nên lấy lòng vui mà làm. Thuận theo ý Chúa thì chúng ta dễ có lòng vui mừng bình an và hạnh phúc ngập tràn. May mắn lớn nhất của chúng ta là chúng ta hiện đang ngưỡng vọng và tôn thờ Đấng vô cùng xứng đáng. Khi đã ý thức cách rõ ràng điều này thì đương nhiên động lực phục vụ Chúa trong lòng chúng ta cũng phải trong sạch, lý tưởng phục vụ của chúng ta phải cao thượng và phương pháp phục vụ Chúa của chúng ta cũng phải tốt hơn thói thường của nhân gian.

Áp Dụng:

Hết lòng phục vụ Chúa trong cách ăn ở cách xứng đáng với chức phận mà Chúa đã kêu gọi mình thì thật là quí hóa biết bao nhiêu! Vừa khiêm nhường đến điều, mềm mại đến điều, lại vừa nhịn nhục, lấy lòng yêu thương mà chìu nhau và dùng dây hòa bình mà gìn giữ sự hiệp một của Thánh Linh thì thật không có gì đẹp đẽ hơn. Đó là điều mỗi con cái Chúa cần thực hành trong mọi hoàn cảnh, không phải chỉ lúc nào mình thích hoặc khi có cơ hội thuận tiện.

Nhà văn Faber nhận xét thật đúng: Hoàng hôn rực rỡ hay là bầu trời đầy sao sáng, núi non hùng vĩ hoặc biển cả bao la, cho đến cả rừng cây đầy hoa thơm cỏ lạ cũng đẹp không bằng phân nửa linh hồn hết lòng phục vụ Chúa vì tình yêu giữa cuộc đời nhọc nhằn không có chút gì thơ mộng.

Có một bà mẹ nọ cả đời làm lụng cách lam lũ để nuôi con. Cho đến khi già yếu mà bà vẫn còn đẩy xe than đi bán dọc theo các đường phố. Hôm bà gần qua đời, bà thì thào nói với vị mục sư của mình: Mục sư ơi, tôi lấy gì mà ra mắt Chúa đây? Mục sư nâng đôi bàn tay sần sùi của bà lên mà nói: Thưa bà, xin hãy để Chúa nhìn rõ đôi tay này, chạm đến đôi tay này, đôi tay bà đã dùng để nuôi nấng những đứa con ngoan. Nghe xong lời ấy mắt bà long lanh ngấn lệ rồi bà mỉm cười mà qua đời.

Trong tuần này chúng ta nên được biệt lưu tâm đến cơ hội phục vụ Chúa. Dù công việc chúng ta làm có vẻ đơn sơ, tầm thường đến mấy, cũng lấy lòng vui mà làm, làm như thể chính Chúa đang chứng kiến từng giây từng phút.

Chúng ta hãy cố gắng thông cảm, bao dung, chấp nhận, yêu thương người khác để khóa lấp những sự bất toàn và sẵn sàng phục vụ lẫn nhau. Nếu có thể được, chúng ta hãy cố gắng kể điều quan trọng của người khác như là điều quan trọng của chính mình. Chúng ta cũng hãy chú ý đến những việc tuy nhỏ nhưng đầy ý nghĩa đối với người khác. Chúng ta chẳng nên nề hà chuyện khó và cứ tiếp tục dấn thân.