Trang Chủ :: Chia Sẻ

Bài 40

10:46-53

46 Kế đó, Đức Chúa Jêsus và môn đồ đến thành Giê-ri-cô. Ngài và môn đồ cùng một đoàn dân đông đang từ đó lại đi, thì có một người ăn mày mù tên là Ba-ti-mê, con trai của Ti-mê, ngồi bên đường. 47 Vì đã nghe nói ấy là Đức Chúa Jêsus, người Na-xa-rét, người vùng la lên mà rằng: Hỡi Đức Chúa Jêsus, con vua Đa-vít, xin thương tôi cùng! 48 Có nhiều kẻ rầy người, biểu nín đi; song người lại kêu lớn hơn nữa rằng: Hỡi con vua Đa-vít, xin thương tôi cùng! 49 Đức Chúa Jêsus dừng lại, phán rằng: Hãy kêu người đến. Chúng kêu người mù đến, mà nói rằng: Hãy vững lòng, đứng dậy, Ngài gọi ngươi. 50 Người mù bỏ áo ngoài, bước tới đến cùng Đức Chúa Jêsus. 51 Đức Chúa Jêsus bèn cất tiếng phán rằng: Ngươi muốn ta làm chi cho ngươi? Người mù thưa rằng: Lạy thầy, xin cho tôi được sáng mắt. 52 Đức Chúa Jêsus phán: Đi đi, đức tin ngươi đã chữa lành ngươi rồi. 53Tức thì người mù được sáng mắt, và đi theo Đức Chúa Jêsus trên đường.

 

 1. Xin đọc thêm Ma-thi-ơ 20:29-34 và Lu-ca 18:35-43. Xin cho biết những điểm giống nhau và khác nhau của câu chuyện trong ba phần Kinh Thánh nầy:

 

 

 

 

MA-THI-Ơ

MÁC

LU-CA

 

 

 

 

 

 

 

 

 

2. Đức Chúa Giê-xu được gọi bằng danh hiệu nào ở đầu câu 47? Người mù thì gọi Chúa Giê-xu bằng danh hiệu nào? Xin cho biết sự khác nhau của hai tên gọi nầy?

3. Tại sao đoàn dân lại rầy người mù, không cho kêu Chúa Giê-xu? Người mù đã làm gì khi được bảo phải nín đi? Điều nầy cho thấy điều gì nơi người mù?

4. Người hành khất thường xin điều gì? Ở đây, người nầy xin điều gì?

5. Theo ý quý vị, điều gì nơi người mù khiến Chúa Giê-xu nói rằng người nầy có đức tin?

6. “Đi theo Chúa Giê-xu trên đường” (c. 53) hàm ý gì?

7. Quý vị có thấy mình giống Ba-ti-mê ở điểm nào không? Tại sao?

 

Câu chuyện chúng ta vừa đọc là phép lạ cuối cùng Chúa Giê-xu thực hiện trước khi Ngài chịu chết. Nhân vật trong câu chuyện này là một người mù tên là Ba-ti-mê. Người mù này có những đặc điểm sau:

1. Kiên trì. Anh kêu xin Chúa cứu giúp, dù bị người khác ngăn cản nhưng anh không nản lòng, trái lại, cứ tiếp tục kêu cho đến khi được Chúa nghe.

2. Có đức tin. Đức tin của người này thể hiện qua:

(1) Danh xưng dùng để gọi Chúa

Ba-ti-mê gọi Chúa Giê-xu là “con vua Đa-vít.” Đây là từ ngữ dùng để gọi Đấng Mê-si-a hay Vị Cứu Tinh. Điều này chứng tỏ anh biết Chúa là người từ trời đến dù anh chỉ nghe nói về Ngài.

(2) Câu trả lời của anh

Khi Chúa hỏi: “Ngươi muốn ta làm chi cho ngươi?” Vốn là một người ngồi ăn xin bên đường, tiền bạc là điều anh trông mong nơi mọi người, nhưng riêng với Chúa Giê-xu  anh không xin tiền mà xin cho được sáng mắt. Điều đó chứng tỏ anh tin Chúa có quyền làm cho anh được sáng mắt.

(3) Lời nói của Chúa Giê-xu

Chúa nói: “ĐỨC TIN NGƯƠI đã chữa lành ngươi rồi.”

3. Có lòng biết ơn. Sau khi được chữa lành, người ấy có thể đi về nhà hoặc đi làm việc khác nhưng người ấy đã đi theo Chúa Giê-xu để đền đáp ơn Ngài.

Qua câu chuyện này, chúng ta cũng thấy Chúa Giê-xu là người quan tâm đến người khác dù đó chỉ là một người hành khất bên đường. Chúa Giê-xu đang cùng đi với một đoàn người nhưng Ngài vẫn để ý, lắng nghe tiếng kêu của một người ăn mày. Trong đời sống mỗi ngày, chúng ta biết Chúa Giê-xu cũng quan tâm đến chúng ta, dù chúng ta chỉ là một trong hàng tỉ người trên thế giới này. Chúa biết nhu cầu của chúng ta và sẵn sàng đáp ứng nhu cầu đó.

Chúng ta cần biết rõ Chúa là ai, có đức tin nơi Chúa, kiên trì khẩn cầu Ngài và sống với lòng biết ơn, sẵn sàng phục vụ Chúa.

 

Cảm ơn Chúa là Đấng đã nghe tiếng kêu của người hành khất bên đường, con tin chắc Chúa cũng nghe tiếng con kêu xin hôm nay. Xin thêm cho con đức tin, sự kiên trì và lòng biết ơn Chúa vì Chúa luôn yêu thương và chăm sóc con.