Trang Chủ :: Chia Sẻ

Bài 59

15:21-47

21 Có một tên Si-môn kia, người thành Sy-ren, là cha A-léc-xan-đơ và Ru-phu, ở ngoài ruộng về, đi ngang qua đó; họ bắt phải vác cây thập tự. 22 Họ đem Đức Chúa Jêsus đến nơi kia, gọi là Gô-gô-tha, nghĩa là chỗ Sọ. 23 Họ cho Ngài uống rượu hòa với một dược; song Ngài không uống. 24 Khi đóng đinh Ngài trên cây thập tự rồi, họ chia áo xống Ngài cho nhau, bắt thăm để biết ai được gì. 25 Lúc đóng đinh Ngài, là giờ thứ ba. 26 Án Ngài có ghi vào cái bảng rằng: Vua dân Giu-đa. 27 Cũng có hai đứa ăn cướp bị đóng đinh với Ngài, một đứa tại cây thập tự bên hữu Ngài, một đứa tại cây thập tự bên tả. 28 [Như vậy được ứng nghiệm lời Kinh Thánh rằng: Ngài đã bị kể vào hàng kẻ dữ.] 29 Những kẻ đi ngang qua đó chế báng Ngài, lắc đầu mà nói rằng: Ê! ngươi là kẻ phá đền thờ, và cất lại trong ba ngày, 30 hãy cứu lấy mình, xuống khỏi cây thập tự đi! 31 Các thầy tế lễ cả và các thầy thông giáo cũng nói với nhau như vậy, mà nhạo cười Ngài rằng: Hắn đã cứu kẻ khác; mà cứu mình không được! 32 Hỡi Đấng Christ, Vua dân Y-sơ-ra-ên, bây giờ hãy xuống khỏi cây thập tự, để cho chúng ta thấy và tin! Hai đứa bị đóng đinh cùng Ngài cũng nhiếc móc Ngài nữa.

33 Đến giờ thứ sáu, khắp đất đều tối tăm mù mịt cho tới giờ thứ chín. 34 Đến giờ thứ chín, Đức Chúa Jêsus kêu lớn tiếng rằng: Ê-lô-i, Ê-lô-i, lam-ma-sa-bách-ta-ni? nghĩa là: Đức Chúa Trời tôi ơi, Đức Chúa Trời tôi ơi, sao Ngài lìa bỏ tôi? 35 Có mấy người đứng đó nghe vậy, thì nói rằng: Coi kìa, hắn kêu Ê-li. 36 Có một người trong bọn họ chạy lấy bông đá thấm đầy giấm, để trên đầu cây sậy, đưa cho Ngài uống, mà nói rằng: Hãy để, chúng ta coi thử Ê-li có đến đem hắn xuống chăng! 37 Nhưng Đức Chúa Jêsus kêu một tiếng lớn, rồi trút linh hồn. 38 Màn trong đền thờ xé ra làm đôi từ trên chí dưới. 39 Thầy đội đứng đối ngang Ngài, thấy Ngài trút linh hồn như vậy, thì nói rằng: Người nầy quả thật là Con Đức Chúa Trời.

40 Lại có những đàn bà đứng xa xa mà xem. Trong số ấy có Ma-ri, Ma-đơ-len, Ma-ri là mẹ Gia-cơ nhỏ, và Giô-sê, cùng Sa-lô-mê, 41 là ba người đã theo hầu việc Ngài khi Ngài ở xứ Ga-li-lê; cũng có nhiều đàn bà khác nữa, là những người đã theo Ngài lên thành Giê-ru-sa-lem. 42 Bấy giờ là ngày sắm sửa, nghĩa là hôm trước ngày Sa-bát; khi đã chiều tối, 43 có một người tên là Giô-sép, Ở thành A-ri-ma-thê, là nghị viên tòa công luận có danh vọng, cũng trông đợi nước Đức Chúa Trời. Người bạo gan đến Phi-lát mà xin xác Đức Chúa Jêsus. 44 Phi-lát lấy làm lạ về Ngài chết mau như vậy, bèn đòi thầy đội đến mà hỏi thử Ngài chết đã lâu chưa. 45 Vừa nghe tin thầy đội trình, thì giao xác cho Giô-sép. 46 Người đã mua vải liệm, cất xác Đức Chúa Jêsus xuống khỏi cây thập tự, dùng vải liệm vấn lấy Ngài, rồi để xác trong huyệt đã đục trong hòn đá lớn, đoạn, lăn một hòn đá chận cửa huyệt lại. 47 Vả, Ma-ri Ma-đơ-len cùng Ma-ri mẹ Giô-sê, đều thấy chỗ táng Ngài.

 

1. Xin đọc thêm Công vụ 13:1 và Rô-ma 16:13. Có liên hệ gì giữa các nhân vật trong Công vụ và Rô-ma với Si-môn trong Mác 14:21 không? (Si-môn = Si-mê-ôn)

2. Trong Mác 8:34, Chúa Giê-xu dạy người theo Chúa phải “vác thập tự giá mình” theo Chúa. Như vậy chúng ta phải làm như Si-môn đã làm không? Nếu không thì “vác thập tự giá mình” theo Chúa nghĩa là gì?

3. Tại sao Chúa Giê-xu không chịu uống rượu hòa với một dược (c. 23)?

4. Chúa Giê-xu có thể xuống khỏi cây thập tự lúc đó không (c. 32)? Điều gì xảy ra nếu Chúa xuống khỏi cây thập tự?

5. Tiếng kêu của Chúa trong câu 34 mang ý nghĩa gì?

6. Xin cho biết ý nghĩa của việc “màn trong đền thờ xé ra làm đôi từ trên chí dưới”

7. Xin cho biết lời tiên tri trong Ê-sai 59:9 được ứng nghiệm như thế nào trong phân đoạn nầy?

8. Nếu là một trong số những người có mặt hôm đó (c. 39-41), Bạn sẽ nói gì? Có cảm nghĩ gì?

 

Đối với chính quyền La-mã lúc bấy giờ, vụ án xử tử Chúa Giê-xu cũng chỉ là một cuộc hành hình như bao nhiêu cuộc hành hình khác. Họ không biết rằng cái chết của Chúa có một ý nghĩa vô cùng đặc biệt và sẽ ảnh hưởng đến mọi người trên thế giới.

Thường thì người bị hành hình phải vác cây thập tự, nhưng vì Chúa Giê-xu vừa bị đánh đập trước đó nên có lẽ Ngài không đủ sức để vác, do đó bọn lính La-mã bắt một người tên là Si-môn vác thế cho Chúa. Ông Si-môn này có thể chính là người tên Si-mê-ôn, được nhắc đến trong Công vụ 13:1. Con của ông là Ru-phu, bạn thân của sứ đồ Phao-lô tại La-mã (Rô-ma 16:13). Có lẽ lúc đó Si-môn về Giê-ru-sa-lem để dự lễ Vượt Qua và nhờ bị bắt vác cây thập tự cho Chúa, ông đã biết Chúa rõ hơn và sau đó tin nhận Chúa. (“Ở ngoài ruộng về” không có nghĩa là đi làm ruộng về nhưng chỉ có nghĩa là từ miền quê lên. BDY dịch là: “Vừa từ thôn quê lên thành Giê-ru-sa-lem”). Trong Mác 8:34, Chúa dạy người theo Chúa phải liều mình vác thập tự giá mà theo Ngài. “Vác thập tự giá” không có nghĩa là làm những cây thập tự lớn để vác đi trong dịp lễ Phục Sinh, cũng không hẳn là phải chịu những cực khổ, khó khăn ở đời như nhiều người thường nghĩ. “Vác thập tự giá theo Chúa” chỉ có nghĩa là kể như mình đã chết và sẵn sàng theo Chúa.

Xử tử bằng cách đóng đinh trên cây thập tự là một trong những lối xử tử dã man nhất từ trước đến nay. Nạn nhân không chết ngay, nhưng quằn quại trong đau đớn từ ngày này qua ngày khác, có khi đến cả tuần lễ. “Rượu hòa với một dược” là một thứ thuốc để giúp cho tử tội đỡ đau đớn. Chúa Giê-xu không uống, chứng tỏ Ngài chịu cái chết thật đau đớn và cảm biết tất cả những đau đớn đó. Tuy nhiên, nỗi khổ lớn nhất của Chúa không phải là cái chết đau đớn của thân xác nhưng là bị phân cách với Đức Chúa Cha (c. 34). Đây là giờ phút đau đớn nhất của Chúa Giê-xu, Ngài bị Đức Chúa Cha ngoảnh mặt đi vì tội lỗi của toàn thể nhân loại chất trên Ngài.

Việc Chúa được ông Giô-sép, người A-ri-ma-thê, chôn cất tử tế đã làm ứng nghiệm của tiên tri Ê-sai. “Người ta đã đặt mồ người với những kẻ ác (coi Chúa như tử tội), nhưng khi chết, người được chôn với kẻ giàu, dầu người chẳng hề làm những điều hung dữ và chẳng có sự dối trá trong miệng” (Ê-sai 59:9).

Tưởng niệm cái chết của Chúa, chúng ta hãy nhớ Chúa là Đấng vô tội đã bằng lòng chịu chết cho chúng ta là người có tội. Chúng ta hãy sống thế nào để xứng đáng với sự hy sinh Chúa đã chịu vì chúng ta.

 

Cảm ơn Chúa vì dù con tội lỗi, xấu xa, không ra gì mà Chúa đã bằng lòng chịu chết cho con. Xin giúp con hết lòng sống cho Chúa và phục vụ người khác.