Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 25: 21-46 (*)
Kính chào quý độc giả,
Sống ở đời, không ai tránh khỏi lời khen tiếng chê.
Khen chê là chuyện bình thường như... cân đường hộp sữa (theo cách nói... bình thường hiện nay một số người đang dùng)
Bạn có thích lời khen không? Tôi tin rằng không ai là không thích. Và tôi cũng vậy!
Mỗi khi ai đó khen thì mình thấy trong lòng cứ... nhè nhẹ, lâng lâng; một cảm giác vui vui thật khó tả.
Tôi tin rằng bạn đã từng nhận được nhiều lời khen, cũng như tôi đã từng nhận được nhiều lời khen.
Tôi cũng tin rằng bạn cũng đã từng bị chê nhiều lần, và tôi cũng thế!
Chắc bạn không muốn nhận tiếng chê phải không? Tôi cũng không khác gì bạn, vì tôi và bạn đều là... người.
Tục ngữ, ca dao của người Việt mình có nhiều câu nói về khen chê thiệt hay:
+ Cha hát con khen.
+ Mèo khen mèo dài đuôi.
+ Chó chê mèo lắm lông.
+ Lươn ngắn lại chê chạch dài.
Thờn bơn méo miệng chê trai lệch mồm.
+ Chuột chù chê khỉ rằng hôi
Khỉ mới trả lời: cả họ mày thơm
+ Chê tôm lại phải ăn tôm
Chê rau muống luộc phải ôm rau già
+ Bậu chê qua ở biển ăn còng,
Bậu về ở chợ ăn ròng mắm nêm
+ Chê thằng bồ hóng
Đụng thằng đen thui
Chê thằng ghẻ ruồi
Đụng thằng ghẻ phỏng
+ Ở sao cho vừa lòng người
Ở rộng người cười, ở hẹp người chê
Cao chê ngỏng, thấp chê lùn
Béo chê béo trục béo tròn
Gầy chê xương sống xương sườn lòi ra.
...
Danh ngôn hay về khen chê cũng có rất nhiều:
+ “Người khen ta mà khen phải là bạn ta, người chê ta mà chê đúng là thầy ta, còn người nịnh ta là kẻ thù của ta.” (Tuân Tử)
+ “Nghe lời chê bai mà giận là làm ngòi cho người gièm pha; nghe câu khen tặng mà mừng là làm mồi cho kẻ nịnh hót.” (Văn Trung Tử)
+ “Đừng sợ những kẻ thù tấn công bạn. Hãy sợ những người tâng bốc bạn.” (Dale Carnegie)
+ “Khen một người đàn ông khôn ngoan nên khen sau lưng họ, nhưng khi khen một người đàn bà khôn ngoan phải biết khen trước mặt họ”
+ “Ở đời có nhiều kẻ biết cách nịnh hót nhưng có ít người biết cách khen ngợi”
+ “Cái tiếng êm đềm nhất trong tất cả các thứ tiếng là tiếng khen”
+“Khi ta nghe thấy lời chê, chớ vội giận. Khi ta nghe thấy tiếng khen, chớ vội mừng” (Văn băng nhi nộ giả, kiến dự nhi hỉ giả).
...
Lời khen từ con người dành cho mình có thể làm cho mình vui vui, phấn chấn một chút nào đó, rồi cũng sẽ qua đi như... gió thoảng mây bay mà thôi. Nếu ta quá chú trọng vào lời khen của người, thì coi chừng ta dễ lên mình kiêu ngạo thì... hỏng hết mọi sự.
Tiếng chê đến từ con người nhiều khi làm cho mình cảm thấy... hụt hẫng, và buồn... năm phút, nhưng rồi nó cũng bay đi theo luồng gió thổi; nên ta đừng có quá để tâm đến tiếng chê bai của đời, mà rồi sẽ tự ti mặc cảm, không tiến bộ được, thì... tự mình chuốt lấy điều tổn hại cho mình mà thôi.
Mọi lời khen hay tiếng chê của con người dành cho mình đều không thể nói lên được toàn bộ con người của mình đâu. Nếu chúng ta lệ thuộc vào quá nhiều lời khen hay tiếng chê đến từ con người thì coi chừng chúng ta đang... đánh mất chính bản thân mình vậy.
...
Thay vào đó, bạn và tôi nên để tâm đến lời khen, tiếng chê đến từ Đức Chúa Trời là Đấng đã tạo nên mình và ban cho mình cuộc sống quý báu nầy.
Lời khen hay tiếng chê của Đức Chúa Trời dành cho cuộc đời của chúng ta mới đánh giá đúng thực chất về con người, về cuộc đời của mỗi một chúng ta mà thôi.
Có một phân đoạn Kinh Thánh nói về sự khen chê của người Chủ dành cho những đầy tớ của mình. Chúa phán với hai đầy tớ nhận năm ta lâng và hai ta lâng, trung tín làm lợi ra cho Chủ rằng:
“... Hỡi đầy tớ ngay lành trung tín kia, được lắm; ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ lập ngươi coi sóc nhiều; hãy đến hưởng sự vui mừng của chúa ngươi... Người chỉ nhận một ta-lâng cũng đến mà thưa rằng: Lạy chúa, tôi biết chúa là người nghiêm nhặt, gặt trong chỗ mình không gieo, lượm lặt trong chỗ mình không rải ra, nên tôi sợ mà đi giấu ta-lâng của chúa ở dưới đất; đây nầy, vật của chúa xin trả cho chúa. Song chủ đáp rằng: Hỡi đầy tớ dữ và biếng nhác kia, ngươi biết ta gặt trong chỗ ta không gieo, và lượm lặt trong chỗ ta không rải ra; vậy thì ngươi phải đưa bạc của ta lại cho người buôn bạc, rồi khi ta trở về, sẽ lấy vốn và lời. Vậy, các ngươi hãy lấy ta-lâng của người nầy mà cho kẻ có mười ta-lâng. Vì sẽ cho thêm kẻ nào đã có, thì họ sẽ dư dật; nhưng kẻ nào không có, thì cũng cất luôn điều họ đã có nữa. Còn tên đầy tớ vô ích đó, hãy quăng nó ra ngoài là chỗ tối tăm, ở đó sẽ có khóc lóc và nghiến răng. Khi Con người (tức Chúa Giê-xu, nv) ngự trong sự vinh hiển mình mà đến với các thiên sứ thánh, thì Ngài sẽ ngồi trên ngôi vinh hiển của Ngài. Muôn dân nhóm lại trước mặt Ngài, rồi Ngài sẽ chia người nầy với người khác ra, như kẻ chăn chiên chia chiên với dê ra; để chiên ở bên hữu và dê ở bên tả. Bấy giờ, vua sẽ phán cùng những kẻ ở bên hữu rằng: Hỡi các ngươi được Cha ta ban phước, hãy đến mà nhận lấy nước thiên đàng đã sắm sẵn cho các ngươi từ khi dựng nên trời đất. Vì ta đói, các ngươi đã cho ta ăn; ta khát, các ngươi đã cho ta uống; ta là khách lạ, các ngươi tiếp rước ta; ta trần truồng, các ngươi mặc cho ta; ta đau, các ngươi thăm ta; ta bị tù, các ngươi viếng ta. Lúc ấy, người công bình sẽ thưa rằng: Lạy Chúa, khi nào chúng tôi đã thấy Chúa đói, mà cho ăn; hoặc khát, mà cho uống? Lại khi nào chúng tôi đã thấy Chúa là khách lạ mà tiếp rước; hoặc trần truồng mà mặc cho? Hay là khi nào chúng tôi đã thấy Chúa đau, hoặc bị tù, mà đi thăm viếng Chúa? Vua sẽ trả lời rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, hễ các ngươi đã làm việc đó cho một người trong những người rất hèn mọn nầy của anh em ta, ấy là đã làm cho chính mình ta vậy. Kế đó, Ngài sẽ phán cùng những người ở bên tả rằng: Hỡi kẻ bị rủa, hãy lui ra khỏi ta; đi vào lửa đời đời đã sắm sẵn cho ma quỉ và những quỉ sứ nó. Vì ta đã đói, các ngươi không cho ăn; ta khát, các ngươi không cho uống; ta là khách lạ, các ngươi không tiếp rước; ta trần truồng, các ngươi không mặc cho ta; ta đau và bị tù, các ngươi không thăm viếng. Đến phiên các người nầy bèn thưa lại rằng: Lạy Chúa, khi nào chúng tôi đã thấy Chúa, hoặc đói, hoặc khát, hoặc làm khách lạ, hoặc trần truồng, hoặc đau ốm, hoặc bị tù mà không hầu việc Ngài ư? Ngài sẽ đáp lại rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, hễ các ngươi không làm việc đó cho một người trong những người rất hèn mọn nầy, ấy là các ngươi cũng không làm cho ta nữa. Rồi những kẻ nầy sẽ vào hình phạt đời đời, còn những người công bình sẽ vào sự sống đời đời.” (Sách Ma-thi-ơ, chương 25, câu 21-46, BTT)
...
Đến ngày chung kết đời, Chúa Giê-xu sẽ là Vua để xét xử mọi người trên thế gian nầy. Người nào được Chúa khen thì không còn gì phước hạnh hơn. Ngược lại, người nào bị Chúa chê, thì ôi thôi, không còn gì kinh khiếp bằng.
Hãy nghe người được Chúa khen:
“Hỡi đầy tớ ngay lành trung tín kia, được lắm; ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ lập ngươi coi sóc nhiều; hãy đến hưởng sự vui mừng của chúa ngươi.”
“Bấy giờ, vua sẽ phán cùng những kẻ ở bên hữu rằng: Hỡi các ngươi được Cha ta ban phước, hãy đến mà nhận lấy nước thiên đàng đã sắm sẵn cho các ngươi từ khi dựng nên trời đất.”
Và hãy nghe người bị Chúa quở phạt:
“Hỡi đầy tớ dữ và biếng nhác kia, là tên đầy tớ vô ích, hãy quăng nó ra ngoài là chỗ tối tăm, ở đó sẽ có khóc lóc và nghiến răng.”
“Kế đó, Ngài sẽ phán cùng những người ở bên tả rằng: Hỡi kẻ bị rủa, hãy lui ra khỏi ta; đi vào lửa đời đời đã sắm sẵn cho ma quỉ và những quỉ sứ nó.”
Bạn và tôi cũng như tất cả mọi người trên trần gian nầy trong ngày phán xét chung cuộc của Đức Chúa Trời, dù muốn hay không đều phải ứng hầu trước tòa án lớn và trắng của Ngài để nghe lời khen hay tiếng chê từ chính miệng Chúa Giê-xu phán ra như thế.
Người Chủ hay vị Vua trong phần Kinh Thánh trên đây chính là Chúa Giê-xu, Đấng Tạo Hóa của nhân loại.
...
Bạn chắc chắn sẽ được nghe Chúa khen: “Hỡi đầy tớ ngay lành trung tín kia, được lắm; ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ lập ngươi coi sóc nhiều; hãy đến hưởng sự vui mừng của chúa ngươi.” khi bạn tin Chúa Giê-xu khi còn sống và phục vụ Ngài như hai người đầy tớ ngay lành và trung tín trên đây.
Bạn chắc chắn sẽ bị Chúa quở phạt nặng nề, nếu bạn không tin thờ Chúa và phục vụ Ngài khi còn sống trên trần gian nầy: “Hỡi đầy tớ dữ và biếng nhác kia, hãy quăng nó ra ngoài là chỗ tối tăm, ở đó sẽ có khóc lóc và nghiến răng.”như người đầy tớ dữ ở trên.
Hãy để ý hai lời khen hoặc chê của Chúa dành cho mỗi một con người trong ngày chung kết đời. Đây là lời khen và tiếng chê mà mỗi một người chúng ta đáng để tâm suy gẫm nhất:
Một đằng là: “Hỡi các ngươi được Cha ta ban phước, hãy đến nhận lấy nước Thiên đàng... ”; một đằng là: “Hỡi kẻ bị rủa, hãy lui ra khỏi ta, đi vào lửa đời đời đã sắm sẵn cho ma quỷ và những quỷ sứ nó.”
...
Bạn muốn là người được Chúa ban phước hay bị Ngài rủa sả? Bạn muốn được Chúa gọi hãy đến trước mặt Ngài, hay sẽ bị Chúa quở hãy lui ra khỏi mặt ta?
Một đằng là phước hạnh miên viễn, và một đằng là bất hạnh đời đời.
Hãy suy nghiệm và quyết định trước khi quá trễ bạn nhé!
Đừng để ý chi nhiều đến những lời khen, hay tiếng chê của con người hữu hạn và chóng qua đi như bạn và tôi, vì tất cả đều sẽ qua đi như... gió thoảng mây bay.
Hãy chú tâm suy nghĩ đến lời khen hoặc tiếng chê của Chúa Giê-xu dành cho mình trong ngày Chúa trở lại sẽ như thế nào là điều quan trọng nhất?
Nguyện xin Chúa thương xót và ban phước cho hết thảy mỗi một chúng ta để có được một quyết định đúng đắn cho cuộc đời của mình trước lời khen, hay tiếng chê của Đức Chúa Trời trước ngày chung kết thế giới nầy trong tương lai!
Tháng 9/ 2021
Mục Sư Nguyễn Đình Liễu