Trang Chủ :: Chia Sẻ

Bài 154

Chuyện... Sợ

Kinh thánh: Sáng Thế 3: 6-10; Ma-thi-ơ 10: 28; Rô-ma 8: 1 (*)

Kính chào quý độc giả thân mến,

Sợ là một điều hiện hữu trong cuộc đời của con người chúng ta từ rất lâu rồi.

Không có ai là không trải qua sự sợ hãi ít nhất một vài lần khi còn sống trên trần gian. Không nhiều thì ít, mỗi một người trong chúng ta đều cảm nhận được cảm giác...sợ khi còn sống trong thân xác tro bụi nầy.

Sợ bắt nguồn từ đâu bạn có biết không?

Kinh thánh cho biết con người biết sợ từ khi họ phạm tội với Đức Chúa Trời là Đấng đã tạo dựng nên họ.

Xin trích ra đây phần Kinh thánh tường thuật lại sự kiện đó: “Người nữ thấy trái cây vừa ăn ngon vừa đẹp mắt, lại quý vì mở mang trí khôn, liền hái và ăn rồi trao cho chồng đang ở đó; chồng cũng ăn nữa. Mắt cả hai người đều mở ra và nhận biết mình đang trần truồng. Họ kết lá vả làm khố che thân. Khi nghe tiếng CHÚA, Đức Chúa Trời đi lại trong vườn lúc chiều mát. Ađam và vợ ẩn nấp giữa lùm cây trong vườn để tránh mặt CHÚA, Đức Chúa Trời. CHÚA, Đức Chúa Trời gọi A-đam hỏi: "Con ở đâu?" A-đam thưa: "Con nghe tiếng Ngài trong vườn nên con sợ vì con trần truồng nên con trốn!" (Sách Sáng Thế, chương 3, câu 6-10)

Khi A-đam và Ê-va phạm tội không vâng lời Chúa mà ăn trái của cây Biết Thiện Ác là cây duy nhất Chúa cấm ăn trong hàng ngàn cây trong vườn Ê-đen, thì sự sợ hãi bắt đầu xâm nhập vào nơi con người và trải qua trên hết thảy con người từ xưa cho đến nay.

Nguyên nhân của sợ hãi là đến từ sự phạm tội, đến từ sự bất tuân lời phán của Đức Chúa Trời.

Chúng ta có kinh nghiệm nầy, mỗi khi chúng ta làm điều gì sai quấy, tự nhiên chúng ta thấy có một nỗi sợ xuất hiện trong tâm hồn. Khi còn nhỏ, nếu ta không vâng lời cha mẹ, làm điều gì đó sai trật, hoặc làm hư đồ đạt gì đó, thì chúng ta sẽ...sợ khi gặp cha mẹ mình, và chúng ta tìm cách lẩn trốn cha mẹ phải không?

Khi con người không vâng lời Đức Chúa Trời, thì nỗi sợ hãi bắt đầu xâm nhập vào tâm hồn, và nỗi sợ hãi đó...lưu truyền suốt dòng dõi con người kể từ thời tổ phụ A-đam của chúng ta.

Có nhiều nỗi sợ hãi trong cuộc đời như sợ đói, sợ đau, sợ chết... Ai đó đã nói câu “Người Việt sợ đau, người Tàu sợ đói”. Vì sợ đau, nên người Việt mình gặp nhau thường hỏi “Anh/ chị/ ông/ bà khỏe không?”, còn người Tàu sợ đói, vì nước Tàu là nước đông dân nhất thế giới, nên khi gặp nhau họ thường hỏi “Anh/ chị/ ông/ bà ăn cơm chưa?”. Không chỉ người Việt sợ đau, người Tàu sợ đói mà nhiều dân tộc khác trên thế giới cũng sợ những nỗi sợ như thế. Sợ đau, sợ đói là những nỗi sợ thường đeo bám con người chúng ta. Sợ các chế độ độc tài, vô thần lấy bạo lực làm vũ khí để trấn áp người dân cũng là nỗi sợ của không ít người đang phải sống trong các chế độ đó. Và trên hết mọi nỗi sợ, đó là...sợ chết.

Sợ chết là một nỗi sợ...đáng sợ nhất mà hầu như không ai không sợ.

Trong tình hình đại dịch cúm Vũ Hán đang lây lan rộng khắp thế giới như hiện nay, rất nhiều người đang sống trong nơm nớp lo sợ về cái chết.

Khởi phát đi từ thành phố Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc từ đầu tháng 12/ 2019 cho đến nay, sau hơn 3 tháng, đại dịch cúm Vũ Hán đã...tiến nhanh, tiến mạnh đến gần như khắp thế giới với số người nhiễm bệnh đến nay (25/ 3/ 2020) là 422. 566 người, số người chết lên đến 18. 887 người. Trong đó, 5 nước có số người chết nhiều nhất là Ý: 6. 820 người, Trung Quốc: 3. 281người, Tây Ban Nha: 2. 991 người, I-ran: 1. 934 người và Hoa Kỳ: 775 người. Với tình hình lây nhiễm nhanh như hiện nay, số người nhiễm bệnh và chết sẽ còn tăng thêm nhiều trong thời gian tới.

Hiện nay, hầu như cả thế giới gần như bị...cô lập vì đại dịch cúm Vũ Hán gây ra. Các chuyến bay đều ngưng bay đi và bay đến. Nhà hàng, khách sạn, chợ quán, siêu thị, trường học... hầu như đóng cửa. Các thành phố nổi tiếng là “ngựa xe như nước, áo quần như nen” (Kiều) như NewYork, Los Angeles, San Francisco (Mỹ), Rom (Ý), Madrid (Tây Ban Nha) Vũ Hán (Trung Quốc)...đều vắng như...chùa bà Đanh. Có thể nói chưa bao giờ thành ngữ “Vắng như chùa bà Đanh” của người Việt Nam ta có...cơ hội được...đúng nghĩa của nó như trong thời điểm hiện nay ở các thành phố cực kỳ đông người, cực kỳ náo nhiệt, sôi động ngày đêm ấy. Chính quyền các nước đều kêu gọi người dân nên tự cách ly trong nhà để ngăn ngừa sự lây lan của dịch bệnh.

Ý và Ấn độ đã ra lệnh phong tỏa toàn quốc rồi.

Bây giờ người ta ra đường gặp nhau đều không được lại gần, mà phải đứng cách xa nhau chừng 2 mét (6 feets), không được bắt tay nhau, còn...ôm hôn như kiểu...Tây phương thì...xin miễn một thời gian đã nhé. Ở Mỹ, các trường học đều đóng cửa, nhưng chính phủ vẫn cho học sinh những bữa ăn trưa và sáng hằng ngày miễn phí đã được đóng gói chuẩn bị sẵn. Cứ từ sau 10h sáng, phụ huynh chở con em đến trường bằng xe hơi, rồi ngồi yên trên xe, nhân viên các trường học sẽ gởi thức ăn đến cho từng em bằng cách để thức ăn vào khay (không được đụng tay vào) đưa sát cửa xe hơi, và học sinh tự nhận, cảm ơn rồi đi về nhà mới được dùng. Mỗi em học sinh được 2 phần ăn trưa và sáng ngày hôm sau. Cứ thế và cứ thế cho đến khi nào cơn đại dịch qua khỏi. Thật, chỉ có ở Mỹ mới...chơi đẹp (fair play) như thế. Nghe đâu, mỗi người dân mà có thu nhập thấp (chừng $30, 000/ năm trở xuống) cũng sẽ được lãnh trợ cấp mỗi tháng $1, 000 trong giai đoạn xảy ra đại dịch cúm Vũ Hán nầy. Còn mỗi trẻ em thì được $500. Nước Mỹ quả xứng danh với tên gọi của mình là...Đẹp (Mỹ). Không biết có nước nào...chơi đẹp như nước Mỹ không??? Nhưng đó là điều tôi thấy ở nước Mỹ nầy trong giai đoạn hiện nay. Thật xứng danh là cường quốc số một thế giới!

Một nỗi sợ hãi do đại dịch cúm Vũ Hán mang lại đã lan rộng và bao trùm toàn cầu. Rất nhiều người đang...sợ chết vì dịch bệnh trong lúc nầy.

Không ai thấy được bằng mắt thường hình ảnh con siêu virus cúm Vũ Hán nó như thế nào, chỉ thấy trên hình vẽ giống như...trái chôm chôm, hoặc trái sầu riêng vậy thôi. “Vi” có nghĩa là nhỏ, mà “siêu vi” thì là...cực nhỏ, nên mắt thường không thể nào thấy được. Cực nhỏ như thế mà lại...cực nguy hiểm, ai nấy đều...sợ, đều...né hết cả. Đúng như câu nói rất hay của người Việt Nam chúng ta là...“nhỏ nhưng mà có...võ”.

Đừng ai nghĩ rằng cái gì đó nhỏ là không...đáng sợ nhé. Như cái...COVID-19 (tuổi teen) nầy nè, có ai mà không sợ...cổ đâu. Ông bà ta nói, coi chừng “lỗ nhỏ đắm thuyền” là phải lắm vậy.

Con siêu virus cúm Vũ Hán đáng sợ thật, vì ai bị nó...tấn công, có thể dễ dẫn đến chết người như chơi. Mặc dầu vậy, nó cũng không đáng sợ lắm cho con người chúng ta đâu, vì nó có thể giết được thân thể chúng ta, nhưng nó không thể giết được linh hồn chúng ta bạn ạ.

Lo sợ bị virus Vũ Hán tấn công sẽ mất mạng là một lo sợ chính đáng, vì chết thì ai mà chả sợ. Ai cũng mong được sống và được sống lâu. Không ai muốn chết cả. Ngoại trừ khi nào Ông Trời kêu ai thì người đó phải “dạ” mà thôi, chứ chẳng ai muốn chết hết.

Nhưng thưa bạn, có một cái chết đáng sợ hơn cái chết thể xác của chúng ta, đó là chết về linh hồn. Vì sao cái chết về linh hồn lại là cái chết đáng sợ hơn cả? Vì thể xác là tạm bợ, linh hồn mới lâu dài, mới đời đời, vĩnh cửu. Khi một người chết thì thể xác trở vào lòng đất, “Vì con là bụi đất, Con sẽ về với bụi đất!” (Sách Sáng Thế, chương 3, câu 19). Và thần linh (linh hồn) sẽ trở về với Đức Chúa Trời như Kinh thánh chép: “Cát bụi trở về với cát bụi, Và tâm linh trở về với Đức Chúa Trời là Đấng đã ban nó.” (Sách Giáo Huấn, chương 12, câu 7).

Chính vì cái chết về linh hồn là cái chết đáng sợ hơn cái chết về thể xác rất nhiều lần, nên Đức Chúa Giê-xu đã tuyên phán: “Đừng sợ kẻ giết thân thể mà không giết được linh hồn. Thà sợ Đấng có thể hủy diệt cả linh hồn lẫn thân thể nơi hỏa ngục.” (Sách Ma-thi-ơ, chương 10, câu 28).

Virus cúm Vũ Hán có thể giết chết thể xác của chúng ta, nhưng nó không thể giết được linh hồn của chúng ta. Đói, đau, dịch lệ hoặc bạo lực của các chế độ độc tài có thể giết chết thể xác của chúng ta, nhưng không thể nào giết được linh hồn chúng ta cả.

Rất nhiều người lo sợ đại dịch cúm Vũ Hán đang đe dọa mạng sống của mình, dù biết rằng nó chỉ có thể giết chết được thể xác mình thôi. Nhưng không hiểu sao rất nhiều người khi được nghe lời Kinh thánh do các con cái Chúa chia sẻ, hoặc qua các phương tiện truyền thông Tin Lành nói về điều đó, họ biết rằng cái chết về linh hồn đáng sợ hơn cái chết về thể xác rất nhiều lần, mà họ vẫn...bình chân như vại, không lo sợ chi cả? Thậm chí còn...ngoảnh mặt làm ngơ một cách tỉnh bơ, không muốn nghe nữa. Đó là một điều...lạ, rất lạ nơi không ít người đang sống trên trần gian nầy.

Tôi đọc được Kinh thánh và biết được điều mà Chúa Giê-xu đã phán trên đây, nên tôi rất sợ Đấng có quyền hủy diệt cả thân thể và linh hồn tôi trong địa ngục hư mất đời đời, là Đức Chúa Trời, và tôi đã quyết định đem lòng tin trọn vẹn mà nhận lấy Ngài làm Chúa, làm Chủ cho cuộc đời mình từ lâu rồi. Kể từ đó, tôi không còn lo sợ linh hồn mình bị hủy diệt nơi địa ngục nữa. Lời Kinh thánh khẳng định: “Vậy bây giờ không còn sự đoán phạt đối với kẻ ở trong Chúa Cứu Thế Giê-xu.” (Sách Rô-ma, chương 8, câu 1).

Tôi thật sung sướng và hạnh phúc khi được ở trong Ngài, bởi tôi biết chắc một điều là nếu một ngày nào đó, Chúa kết thúc cuộc sống thể xác của tôi trên trần gian nầy, thì linh hồn tôi sẽ được về ở với Ngài trên Thiên đàng phước hạnh mãi mãi. Hoặc nếu Chúa Giê-xu sẽ trở lại bất cứ lúc nào trong tương lai sắp tới để đoán phạt thế gian tội lỗi nầy, thì tôi cũng như những người tin Chúa sẽ được Ngài biến hóa thân thể hèn mạc nầy thành một thân thể vinh hiển để được Ngài cất lên không trung mà gặp Chúa và ở với Ngài trong niềm vui thỏa miên viễn không thôi.

Biết được điều đó, nên tôi không còn gì phải lo sợ, cho dù có nguy hiểm như là đại dịch cúm Vũ Hán đang xảy ra hiện nay, hay có thể là những dịch bệnh tệ hại hơn thế nữa có thể xảy ra trong tương lai. Tôi thật sự được bình an trong tâm hồn!

Hỡi bạn thân mến của tôi, nếu bạn chưa nhận biết được Đức Chúa Trời là Đấng có quyền hủy diệt cả thân thể và linh hồn của bạn trong địa ngục, thì hôm nay là cơ hội để bạn nhận biết điều đó. Virus cúm Vũ Hán chỉ có thể giết được thân thể của bạn, chứ không hủy hoại được linh hồn của bạn. Đừng quá lo sợ về nó mà hoảng loạn đến mức không cần thiết. Hãy sợ Đức Chúa Trời là Đấng có thể hủy diệt cả thể xác lẫn linh hồn của bạn trong địa ngục đời đời đau khổ, và hãy quay trở về với Ngài để được thương xót và hưởng được sự bình an trường cửu từ Ngài bạn nhé.

Tôi nhớ dường như nhà thơ Huy Cận ngày xưa đã từng viết:

Hỡi Thượng Đế, tôi cúi đầu trả lại
Linh hồn tôi đà một kiếp đi hoang
Sầu đã chín, xin Người thôi hãy hái
Nhận tôi đi, dầu địa ngục, Thiên đàng!
Đó là một sự...liều mạng nguy hiểm.

Hãy nhận biết đâu là Đấng đáng tôn thờ để mà tin nhận, để mà trao phó linh hồn mình, chứ không phải phó mặc cuộc đời nầy, theo kiểu “cũng liều nhắm mắt đưa chân” tới đâu thì tới, địa ngục hay Thiên đàng gì cũng được. Tôi không quan tâm! (I don’t care!). Đó là một lối sống nguy hiểm!

Với tất cả tấm lòng yêu quý của tôi dành cho bạn, tôi mong ước nhân cơ hội đại dịch cúm Vũ Hán đang gây nên hoang mang, lo sợ cho nhiều người như hiện nay, bạn hãy chạy đến nương cậy nơi Đấng toàn năng là Đức Chúa Trời để được hưởng sự bình an của Ngài như tôi đã được hưởng.

Hân hoan được đón chào bạn vào trong đại gia đình của Đức Chúa Trời trong một ngày gần nhất! A men!

California, mùa đại dịch cúm Vũ Hán, tháng 3. 2020

Mục sư Nguyễn - Đình - Liễu.

@ LỜI CẦU NGUYỆN TIN CHÚA (GỢI Ý):

Nếu bạn đọc hoặc nghe được bài viết nầy, và nhận biết Đức Chúa Trời là Đấng quyền năng. Đấng có quyền hủy diệt cả thân thể và linh hồn con người trong địa ngục, và bạn muốn tin nhận Ngài thì hãy thưa với Chúa những lời cầu nguyện chân thành như sau:

“Lạy Đức Chúa Trời là Cha thiêng liêng của con, là Đấng quyền năng, yêu thương. Con cảm tạ Chúa đã ban Đức Chúa Giê-xu Christ xuống thế gian làm người để chịu chết thay cho con trên thập tự giá. Sau khi được chôn trong mộ ba ngày, Ngài đã sống lại từ kẻ chết và sống mãi mãi, để ban cho con sự sống đời đời. Nay, con xin Ngài tha thứ mọi tội lỗi của con, cho con được làm con cái của Ngài, được hưởng sự sống đời đời và một đời sống bình an từ nơi Ngài. Con thành tâm cầu nguyện trong danh Chúa Giê-xu Christ. A men!” (A men, nghĩa là con muốn được như lời con vừa thưa với Ngài)

Nếu bạn đã thưa với Chúa những lời như trên là bạn đã trở nên con cái Ngài.

Xin mời bạn tìm đến một nhà thờ Tin Lành gần nơi bạn ở để thờ phượng Chúa vào mỗi Chúa nhật với các con cái Chúa khác. Bạn sẽ được tặng Kinh thánh để đọc hầu lớn lên trong đức tin.

Bạn cũng có thể liên lạc với trang mạng Vietchristian.com để được hướng dẫn thêm trên hành trình theo Chúa.

Cũng xin mời bạn dành thì giờ nghe Đài Nguồn Sống, tiếng nói của tình yêu, chân lý và hy vọng theo địa chỉ Dainguonsong.com để được hiểu biết thêm về Chúa và trưởng thành trong đức tin.

Rất hân hạnh được đón tiếp bạn vào trong đại gia đình của Đức Chúa Trời!

(*): Những câu Kinh thánh trong bài viết là trích từ Kinh thánh Bản Dịch Mới (BDM)