Trang Chủ :: Chia Sẻ

Bài 1523

Bạn Có Thật Là Một Cơ Đốc Nhân Không?

Trong các giáo đường, nhà thờ có nhiều Nicôđem lắm. Họ học hỏi Kinh Thánh và cầu nguyện hàng giờ. Họ tham gia các nhóm Kinh Thánh và các nhóm cầu nguyện. Họ là người đã dạy Kinh Thánh, giáo lý, có người là giảng viên nữa. Nhiều người đã được sinh ra , lớn lên trong giáo hội và tự xưng là đạo gốc.

Họ biết rất rõ giáo lý. Họ biết rằng Chúa Giê-su đã chết vì tội lỗi của họ. Họ biết Chúa đã sống lại nhưng họ chưa bao giờ giao phó cuộc sống cho Chúa. xin Ngài trở nên Đức Chúa Trời và Vị Cứu Thế của họ. Cả hàng nghìn người trung tín đi lễ, tham dự các buổi thờ phượng, chu toàn tất cả các bổn phận bề ngoài của đạo, nhưng chưa bao giờ kinh nghiệm sự sống của Chúa Giê-su ở trong đời sống của họ.

Món quà cứu rỗi là sống vĩnh cửu vì sự sống vĩnh cữu là món quà quý giá. Bạn không cần làm gì để xứng đáng món quà đó, nhưng bạn chỉ cần ngửa tay ra đón nhận và nó trở thành sở hữu của bạn. Trong tình yêu của Ngài, Chúa đã định trước và thu xếp mọi hoàn cảnh để chúng ta cảm thấy cần đến Ngài, và Ngài thu hút chúng ta.

Có một anh binh nhì công giáo đi với một anh bạn cùng đơn vị đến gặp tôi. Anh bạn này bị bỏ tù vì nghiện ma túy. Từ hồi trẻ anh đã hút xách nhưng khi nhập ngũ tình trạng còn tệ hơn.

Tôi đã phung phí tuổi xuân, bây giờ quá trễ chắc không thể thay đổi được.

Cặp mắt anh đầy thất vọng.

Tôi hỏi ngay:“ Vậy anh có Chúa chứ ? Ngài có thể thay đổi được anh”.

Anh lính nhún vai :

Tại sao Chúa lại làm điều đó ? Tôi có bao giờ làm gì cho Ngài đâu ?

Ngài yêu thương anh, Ngài đã phái Chúa Giê-su đền những tội ác cho anh, Ngài có thể chữa lành bệnh cho anh.

Anh lính vẫn tiếp tục buồn bã nhìn tôi :

Tôi đã nghe đến Giê-su. Tôi muốn xin Ngài cứu tôi nhưng tôi nghĩ rằng bây giờ đã quá trễ. Mặc dù cố gắng nhiều, tôi vẫn không thể ngừng hút xách được, tôi đã làm mồi cho ma túy quá lâu.

Đức Chúa Trời có thể chữa lành bệnh. Anh không nghĩ rằng Chúa mạnh hơn á phiện sao ?

Anh lính suy nghĩ ... vị tuyên úy nói tiếp :

Anh muốn thử không ?

Anh lính gật đầu :

Tôi sẽ thử bất cứ cái gì miễn là tôi thoát khỏi cái địa ngục này.

Như vậy anh hãy cảm ơn Chúa vì những gì Chúa sẽ làm cho anh trong vài phút nữa, và anh hãy cảm ơn Chúa vì những gì đã xảy ra trong cuộc đời anh dẫn đưa anh đến đây.

Anh lính có vẻ bàng hoàng:“Sao có chuyện đó? Ông muốn nói rằng tôi phải cảm ơn Chúa vì tất cả những gì đã xảy đến cho tôi ngay cả tình trạng nghiện nghập này ư ?

Chính mình anh nghiện ma túy quá nên anh tìm đến Chúa phải không? Nếu Chúa chữa lành cho anh, tha thứ cho anh và ban cho anh một đời sống mới đời sống vĩnh cửu trong Chúa Giê-su, anh có nghĩ rằng anh phải cảm tạ Chúa đã khiến anh cảm thấy cần Ngài không ?

Anh lính ngần ngại, vị tuyên úy nói tiếp :

Anh có muốn tôi cầu nguyện cho anh không ? Và anh ta bằng lòng. Tôi đặt tay lên đầu anh và cầu nguyện

Lạy Cha trên trời, con cảm tạ Chúa đã yêu mến chàng trai này, và kéo chàng lại gần Cha. Xin Ngài gởi Thánh Linh xuống để giúp anh tin rằng đang hành động mỗi giây phút trong cuộc đời đen tối và cô đơn của anh để dẫn anh đến với Chúa Giê-su .

Khi tôi dứt lời; ánh mắt anh sáng lên, anh nói:

Có một điều lạ lùng, tôi không hiểu vì sao nhưng tôi tin rằng Chúa đang biến đổi những tai vạ của đời tôi thành những điều hữu ích cho tôi.

Rưng rưng nước mắt, anh cúi đầu và bộc phát cầu nguyện xin Chúa tha thứ cuộc nổi loạn của anh và xin Chúa Giê-su hướng dẫn đời anh.

Tôi không thể diễn tả được giây phút sau đó. Tôi đặt tay lên đầu anh ta lần thứ hai. Tôi cầu xin Chúa chữa lành anh, lấy ra khỏi anh sự thèm muốn hút ma túy và ban cho anh đầy tình yêu thương. Tôi cảm thấy có một sức mới nơi anh lính trẻ. Nét mặt anh sáng ngời lên, và anh khóc sướt mướt anh reo lên :

Tôi không cần á phiện nữa. Chúa Giê-su sống trong tôi.

Đối với chàng thanh niên này, đó là lúc tái sanh. Anh không còn là người cũ nữa. Anh tái sanh, không phải vì anh cảm nhận sự hiện diện của Chúa nhưng vì anh đã quyết tâm tin.

Nếu mối tương quan của chúng ta lệ thuộc vào cảm xúc của chúng ta, có lẽ chúng ta không chọn như thế, chúng ta đâu có làm chủ những cảm xúc của chúng ta nhưng chúng ta có thể trông cậy, quyết định tin và cầu xin. Kinh Thánh nói chúng ta được cứu rỗi nhờ lòng tin. Nhưng nhiều người trong chúng ta hiểu sai về lòng tin. Họ nói “Tôi không có đức tin để tin” như thế có nghĩa là “Tôi không cảm thấy tôi tin”

Đức tin và cảm xúc là hai bình diện hoàn toàn khác.

“Vả đức tin là sự biết chắc vững vàng của những điều mình đương trông mong, là bằng cớ của những điều mình chẳng xem thấy” (Hê-bơ-rơ 11:1)

Đức tin không phải là sản phẩm của cảm xúc hay cảm giác. Đức tin là do ý chí. Chúng ta nhất quyết nhận định điều nào đó là sự thật, cho dù giác quan không nhận định được.

Được cứu nhờ đức tin, nghĩa là chấp nhận Chúa Giê-su làm Đấng Cứu Thế đó là hành động của trí nhớ không phải của cảm xúc. Chúng ta được tái sinh trong đức tin, được cứu rỗi nhờ đức tin, điều đó có nghĩa là lời Chúa trở thành sự thật khi chúng ta tiếp nhận Chúa Giê-su vào lòng mình. Có thể chúng ta không cảm thấy mình được tái sanh, nhưng không phải vì vậy mà chúng ta được cứu rỗi thật sự.

Chúng ta đã nói nhiều lần rằng lý trí có thể cản trở đức tin. Nhưng có một mối nguy hại tương đương ấy là lấy cảm xúc mà đo lường lòng tin.

Từ lâu chúng ta có thói quen nghĩ rằng những điều mình cảm thấy đều là sự thật. Tôi cảm thấy ốm đau, vậy tôi đau. Nhưng cảm xúc của chúng ta thay đổi mau lắm, tùy khí trời, tùy thức ăn, vì mất ngủ hay vì gặp người khó tánh. Cảm xúc của chúng ta là một hàn thử biểu ít trung thực ki ta muốn biết rõ sự thật. Như vậy lấy nó làm thước đo mà đo lòng kính yêu của Chúa thì quá sai. Chúa Giê-su đã phán :”khi cầu nguyện, hãy tin đã được chắc điều đó sẽ được ban cho! Làm sao cầu nguyện với lòng tin được khi chúng ta lại muốn lấy cảm xúc mà đo lường kết quả. Theo Kinh Thánh chân lý của Đức Chúa Trời đôi khi thúc giục chúng ta đi ngược lại cảm xúc mình.

Chúng ta hoàn toàn tự do chấp nhận lời Chúa như là một thực tại đối với chúng ta, gạt qua một bên nào là cảm xúc, nào là cảm giác, cả trí tuệ và tình cảm nữa! Cuộc sống mới trong Chúa Giê-su là một cuộc sống đức tin nói cách khác là một cuộc sống được tự do, thoát khỏi sự bạo ngược của cảm xúc, của trí tuệ và cảm giác. Chúng ta không cần để ý đến chúng.

Kinh Thánh ghi rằng chúng ta được cứu rỗi nhờ đức tin, chữa lành nhờ đức tin, được xưng công bình nhờ đức tin, bảo toàn và che chở đức tin chúng ta tiến bước, tăng trưởng nhờ đức tin, đứng vững nhờ đức tin, sống nhờ đức tin, chúng ta giàu sang nhờ đức tin, chúng ta cầu nguyện trong lòng tin, thắng thế gian nhờ đức tin và ca tụng Chúa trong đức tin.

Merlin R.Carothers (Quyền Năng Của Sự Cảm Tạ Chúa)