Trang Chủ :: Chia Sẻ

Bài 301

Chuyện... Đặc Thù Và Đa Dạng

Kinh Thánh: Thi-thiên 139: 14; Giăng 21: 21, 22; I Cô-rinh-tô 12: 14-20

Đặc thù (unique) và đa dạng (diversity) là hai điều không thể thiếu trong xã hội loài người.

Một xã hội đúng nghĩa cần phải có tính chất đặc thù và cũng không thể thiếu sự đa dạng.

Thế nào là đặc thù và thế nào là đa dạng?

Đặc thù là những nét rất riêng biệt của một người nào đó mà nó không giống với bất kỳ một ai trên thế gian nầy; còn đa dạng là sự phong phú do nhiều sự riêng biệt đó hợp lại.

Hãy tưởng tượng một xã hội mà ai cũng giống ai hết, thì có lẽ sẽ buồn chán lắm phải không bạn?

Rất nhiều người không nhận ra được nét đặc thù quý giá của mình, nên thường tìm cách bắt chước theo tính cách của người nầy người kia, bắt chước theo phong cách của những người nổi tiếng mà mình... thần tượng để mong mình cũng sẽ được người khác chú ý đến.

Có người thì bắt chước cách đi đứng của một ngôi sao mà mình hâm mộ; có người thì bắt chước giọng nói, điệu bộ của một MC nổi tiếng; có người khác thì lại bắt chước “gu” thời trang của một diễn viên mình yêu thích... Và còn nhiều cách bắt chước khác nữa...

Bắt chước lối sống tốt đẹp của ai đó để sống theo hầu đem lại ích lợi cho mình và cho người khác là điều tốt, nên làm; nhưng bắt chước để bỏ mất nét đặc thù mà Tạo Hóa đã ban cho mình để trở thành như người đó là một điều tệ hại và làm buồn lòng Chúa.

...

Chúng ta đều biết, Đức Chúa Trời là Đấng tạo nên con người chúng ta, và mỗi người đều được Ngài ban cho một nét đặc thù không giống với bất kỳ ai trên trần gian nầy, cho dù người đó là cha mẹ mình đi nữa. Đó chính là điều kỳ diệu, lạ lùng mà Đức Chúa Trời đã làm.

Thế giới ngày nay có chừng tám tỷ người, nhưng có thể khẳng định cách chắc chắn rằng không có một con người nào giống y chang một con người nào đó cả. Dấu vân tay của mỗi người đều khác nhau, không một ai giống ai hết. Đức Chúa Trời đã làm nên điều tuyệt vời đó cho con người chúng ta.

Một khi bạn nhận biết được rằng Đức Chúa Trời đã ban cho mình một nét đặc thù độc đáo như thế, thì hãy tận hưởng nó và sử dụng nó theo đúng cách mà Ngài đã tạo nên mình, đừng nên bắt chước để giống ai đó làm gì. Hãy là chính mình như Đức Chúa Trời đã ban cho.

Có ai đó đã nói một câu khá hay rằng: “Cái ly của tôi bé nhưng tôi uống bằng cái ly của tôi.”

Vâng, hãy... uống bằng cái ly của chính mình, đừng uống bằng cái ly của người khác, dù cho đó có là cái ly... bằng vàng đi nữa.

Có một thời, chính người viết bài nầy cũng bị cám dỗ để sống giống như mẫu người mà mình hâm mộ; nhưng khi nhận biết được rằng Đức Chúa Trời đã tạo nên con cách đáng sợ lạ lùng như Đa-vít đã nói: “Tôi cảm tạ Chúa vì tôi được dựng nên cách đáng sợ lạ lùng.” (Sách Thi-thiên, chương 139, câu 14), thì người viết bài nầy nhờ ơn Chúa sống theo chính tính cách của con người mình mà Chúa đã tạo nên một cách độc đáo theo cách của Ngài.

...

Tính đặc thù nói đến điểm đặc biệt của mỗi một con người trên trần gian nầy mà Đức Chúa Trời đã ban cho. Mình không giống với bất kỳ ai và cũng có chẳng có bất kỳ một ai giống như mình cả. Hãy sống một cuộc đời mà mình đã được tạo dựng nên, đừng sống cuộc đời mình bằng cuộc đời của một người khác, cho dù người đó là ai, giỏi giang, nổi tiếng như thế nào.

Một trong những điều nhiều người trong chúng ta thường làm là hay so sánh mình với người khác. So sánh như thế nếu thấy người ta hơn mình thì mình sẽ tự ty, mặc cảm, làm tổn hại đến sức khỏe và tinh thần sống tích cực mà Ông Trời đã cho chúng ta; còn nếu người đó thua mình thì mình dễ kiêu căng, ngạo mạn, gây nguy hiểm cho chính bản thân.

Còn nhớ khi xưa, Phi-e-rơ muốn so sánh mình với Giăng, nên đã hỏi Chúa Giê-xu rằng: “Lạy Chúa, còn người nầy về sau sẽ ra thể nào? Đức Chúa Giê-xu đáp rằng: Nếu Ta muốn người cứ ở cho tới khi Ta đến, thì can hệ gì với ngươi? Còn ngươi, hãy theo Ta!” (Sách Giăng, chương 21, câu 21, 22)

Phi-e-rơ có phần của Phi-e-rơ, Giăng có phần của Giăng, ai riêng phần nấy. Hãy sống cuộc đời mà Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta theo như Ngài đã... set up!

Tôi ơi, đừng tự... làm khổ mình khi so sánh mình với người khác nữa!

...

Nếu tính đặc thù khiến cho mỗi một con người có giá trị trong xã hội, thì tính đa dạng làm cho cuộc sống con người trở nên thích thú và phong phú hơn.

Tính đặc thù cho thấy được nét độc đáo của mỗi người, không ai lẫn vào ai; còn tính đa dạng đem lại sự phong phú và ích lợi chung cho cộng đồng.

Nếu trong xã hội mà mọi người đều giống y hệt nhau thì chẳng còn có gì thích thú và hấp dẫn nữa. Xã hội sẽ rất đơn điệu và nhàm chán.

Đức Chúa Trời là Đấng khôn ngoan, cho nên Ngài đã không tạo nên tất cả mọi người giống y chang nhau, mà Ngài đã tạo nên con người, nói như Đại Thi Hào Nguyễn Du đã nói, “mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười”.

Ngài tạo dựng con người chúng ta “mỗi người một vẻ” (độc đáo và đa dạng), và “mười phân vẹn mười” (hoàn hảo, tốt lành.)

Đức Chúa Trời thật là tuyệt vời!

Thánh Phao-lô đã dùng hình ảnh độc đáo của thân người để mô tả về tính đặc thù và đa dạng của Hội Thánh cách lý thú và sâu sắc:

Thân cũng chẳng phải có một chi thể, bèn là nhiều chi thể. Nếu chân rằng: Vì ta chẳng phải là tay, nên ta không thuộc về thân, thì chẳng phải bởi đó chân không có phần trong thân. Và nếu tai rằng: Vì ta chẳng phải là mắt, nên ta không thuộc về thân, thì tai chẳng phải bởi đó không có phần trong thân. Ví bằng cả thân đều là mắt, thì sự nghe ở đâu? Nếu cả thân đều là tai, thì sự ngửi ở đâu? Nhưng bây giờ, Đức Chúa Trời đã sắp đặt các chi thể của thân chúng ta, ban cho mỗi một chi thể cái địa vị theo ý Ngài lấy làm tốt mà chỉ định. Nếu chỉ có một chi thể mà thôi, thì cái thân ở đâu? Vậy, có nhiều chi thể, song chỉ có một thân.” (Sách I Cô-rinh-tô, chương 12, câu 14-20)

Mỗi chúng ta là một phần độc đáo trong cộng đồng đa dạng và đầy sắc màu của cuộc sống.

...

Xin Chúa cho chúng ta sống đúng với bản chất đặc thù độc đáo để làm vui lòng Đấng tạo nên chúng ta, vì Ngài biết chúng ta hơn chính chúng ta biết về mình. Ngài có lý khi tạo nên chúng ta như thế để sống trong xã hội đa dạng, và chúng ta có giá trị một cách riêng biệt trước mặt Ngài.

Chúa phán rằng: “Vì Ta đã coi ngươi là quý báu, đáng chuộng, và đã yêu ngươi.” (Sách Ê-sai, chương 43, câu 4)

Nguyện đời sống mỗi chúng ta sẽ làm vinh hiển danh Chúa như mục đích Ngài đã tạo dựng nên chúng ta: “Ta đã dựng nên họ vì vinh quang Ta. Ta đã tạo thành và đã làm nên họ.” (Sách Ê-sai, chương 43, câu 7). Amen!

Mùa Chay 2023!

Mục Sư Nguyễn - Đình - Liễu